Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 1 - Dịch giả Meode

Phần 204

Chương 204/228
Phần 204

Khúc Phi Yên lúc này, giống như nữ nô quỳ gối trước háng Tống Thanh Thư bú liếm ân cần chăm sóc dương căn của hắn, cái miệng nhỏ nhắn ra sức khuấy động lên, Khúc Phi Yên lại không dám phản kháng lại, đôi chân thon dài giờ thì cũng đang lớn mật động tác dâm uế tự ma sát cạ lấy hai bắp đùi của mình, trong âm hộ nàng dịch nhờn đã sớm không chịu nổi trào ra, vẻ đẹp của Khúc Phi Yên càng có vẻ kiều mị dâm mỹ!

– Um um…

Dương căn của Tống Thanh Thư làm miệng của Khúc Phi Yên trương đến cực hạn, cũng không biết qua bao lâu, cơ mông của Tống Thanh Thư run lên từng chập, Khúc Phi Yên biết rằng hắn rốt cục cũng đã không nhịn được muốn xuất tinh, nàng đem cái miệng nhỏ nhắn mở to ra đến hết mức phun ra nuốt vào cây dương căn, tần suất càng lúc càng nhanh, mái tóc theo đó đong đưa, bàn tay nhanh hơn tiệt động phần gốc dương căn.

– Hừ… hừ…

Tống Thanh Thư quái khiếu, nắm chặt lấy đầu Khúc Phi Yên, thở hổn hển, còn Khúc Phi Yên khuôn mặt xinh đẹp cũng thêm hưng phấn càng phát ra đỏ tươi, rất nhanh phun ra nuốt vào quy đầu ướt át dính trợt, nàng cũng cảm giác được trong miệng mình quy đầu đập từng đợt nhịp, sử dụng đầu lưỡi của mình mút lấy lỗ tiểu ở quy đầu, trên tay sáo động tốc độ càng nhanh, Tống Thanh Thư đột nhiên hai tay lại đè chặt xuống đầu của Khúc Phi Yên, cái mông trước sau hẩy động lên, quy đầu thọt tới sâu trong yết hầu làm cho Khúc Phi Yên cơ hồ không thở nổi.

Khúc Phi Yên miệng phun ra nuốt vào cũng gần như điên cuồng, bờ môi đỏ mọng hòa cũng thân dương căn ma sát “chậc… chậc… chậc…” tiếng vang, Khúc Phi Yên bàn tay đang sáo động dương căn, nhận thấy được ống dẫn tinh của hắn đang kịch liệt bành trướng, tại trong ranh giới chỉ còn cách nhau như sợi tóc, cây dương căn lại trở nên thêm tráng kiện, tựa như bị nghẹn lại không thể nào phóng tinh ra được…

Khúc Phi Yên vội vàng ra sức nhả ra cây dương căn, đồng thời bàn tay cũng buông ra.

– Oẹ… ọe…

Khúc Phi Yên giãy giụa thoát ra, che miệng chạy đến một bên nôn ra một trận, vừa rồi quy đầu thọc vào quá sâu trong cổ họng nàng.

– Thật không biết hắn là đang giả ngu giả ngốc hay là điên loạn thật nữa!

Khúc Phi Yên quay đầu lại trừng mắt nhìn Tống Thanh Thư, thấy hắn hai mắt vẫn không có thần, tà hỏa trong lòng nàng không biết hướng về nơi nào phát tiết.

– Haha…

Chung Linh ở bên cạnh cười nghiêng ngửa nói:

– Xem ra Tống đại ca rất yêu thích ngươi giúp hắn đấy.

– Hừ, ta cũng đã làm cho người xem rồi, bây giờ đến phiên người đấy.

Nghĩ vừa rồi trong miệng có no đủ phong phú khi cây dương căn đưa vào, bên dưới hạ thể thì sinh ra nhột ngứa khoái cảm tiết ra dịch nhờn, Khúc Phi Yên thấy hai chân mình có chút nhũn ra, nàng có cảm giác mình vừa rồi mình chịu bú liếm dương căn của hắn là một quyết định sai lầm khó mà cứu vãn được.

– Nhưng ta sợ…

Chung Linh đi rất chậm về phía Tống Thanh Thư, nàng lo sợ đến rụt người lại, có chút điềm đạm đáng yêu nhìn Khúc Phi Yên:

– Đằng nào ngươi cũng đã… làm vậy rồi, hay là làm đến cùng, tiếp tục nữa đi…

Khúc Phi Yên lập tức liền phản ứng lại:

– Hừ… thì ra ngươi ngươi vẫn gài bẫy ta đây! Ta sẽ không tiếp tục như vừa rồi nữa đâu, ngươi nếu muốn nhẫn tâm nhìn Tống đại ca của ngươi bạo thể mà chết, thì cứ đứng đó nhìn xem đi.

Nói xong Khúc Phi Yên thở hổn hển đi đến cái ghế, ngồi xuống.

Nghĩ phải đưa cây dương căn nhơ nhớp dữ tợn kia phóng vào trong miệng, Chung Linh rụt rè do dự bất định, mắt nhìn Khúc Phi Yên nói:

– Ta dùng tay làm cho hắn xuất tinh dịch được không?

Khúc Phi Yên suýt chút nữa đem nước trà đang súc trong miệng phun ra, nàng giật mình nhìn Chung Linh:

– Vậy ngươi cũng hiểu chuyện là phải làm cho hắn xuất tinh dịch? Vừa rồi ngươi còn cười nhạo ta…

Nghĩ đến mình còn tưởng rằng Chung Linh thuần khiết như một tờ giấy trắng, nên mới chịu ra mặt để dạy cho Chung Linh biết cách làm, Khúc Phi Yên sắc mặt có chút khó coi.

– Ưm… ngày trước trong lúc vô tình nhìn thấy mẫu thân làm cho phụ thân xuất ra như vậy, vì lẽ đó…

Chung Linh gương mặt đỏ muốn chảy ra nước.

– Vậy ngươi mau làm đi, hắn tựa hồ không chịu được nữa rồi.

Nghe được tiếng thở dồn dập của Tống Thanh Thư thành tiếng vì đang đòi hỏi phát tiết, không biết tại sao, Khúc Phi Yên cảm thấy từ dưới hạ thể của mình lại có vẻ như là rỉ thêm dịch nhờn…

Chung Linh run run đi tới bên giường, bắt chước dáng vẻ của Khúc Phi Yên, quỳ ngồi xuống, nhẹ nhàng cuốn lên ống tay áo, lộ ra hai cổ tay trắng ngần, đưa đôi tay ra, nắm lấy dương căn trong tay, vụng về ve vuốt triệt động…

Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →