Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 1 - Dịch giả Meode

Phần 213

Chương 213/228
Phần 213

Tống Thanh Thư trong lòng rất mâu thuẫn, nhìn lén nữ nhân tắm rửa tuy rằng rất hương diễm, nhưng dù sao cũng là bỉ ổi, da mặt hắn nóng dần lên, bất quá nghĩ đến đại kế báo thù, Tống Thanh Thư vẫn quyết tâm, âm thầm nhắc nhở mình: Nếu chính mình quyết định đã làm kỹ nữ, thì cũng đừng nên lập đền thờ, mà chỉ suy nghĩ làm sao việc làm của mình thuận lợi mà thôi.

Không lâu sau, cái yếm trên người nữ nhân đã bị nàng cởi xuống để ở bên trên tấm bình phong, vầng trán hơi lắc, mái tóc dài không gió mà bay lượn lờ, hai tay vòng sau gáy đem mái tóc bới lên, phỏng chừng là để tránh thấm ướt khi bước vào cái bồn tắm…

Tống Thanh Thư chỉ cảm thấy trước mắt trắng bóng một mảnh, hai bầu vú thập phần no đủ ngạo nghễ dựng đứng, trên đỉnh núi tuyết điểm hai nụ hoa phấn hồng lay động đong đưa triệt để hấp dẫn lấy ánh mắt Tống Thanh Thư, hắn thậm chí cảm nhận được đầu của mình một hồi mê muội, thấy trong thân thể của mình tràn đầy nguyên thủy dục vọng, hơn nữa ẩn ẩn muốn bộc phát!

Ngay trong lúc Tống Thanh Thư xuất thần, thì nàng nhẹ nhàng cúi người, một thân đường cong hoàn mỹ trở nên có chút bắt đầu mơ hồ, đôi bầu vú kiên quyết càng thêm xông ra nổi bật, cái mông đẹp đầy đặn vểnh lên từ nơi trung gian cái khe đít sâu thăm thẳm kéo dài như không có điểm dừng, đôi bàn tay như ngọc trắng nằm cạnh đường viền cái tiểu nội khố bằng tơ lụa, chậm rãi cởi ra, như ẩn như hiện cái gò mu trong hơi nước mờ ảo thật sự là chí mạng! Nếu cái âm hộ của nàng hiện rõ ra thì còn tốt một chút, nhưng cảnh tượng chỉ mập mờ huyền ảo như thế này thật sự là đối với nam nhân là một loại tra tấn!

Giờ phút này một thân linh lung bay bổng đường cong triển lộ không bỏ sót, lộ ra nét thanh xuân với thân thể cân đối thon dài, Tống Thanh Thư nhìn thấy nàng đã an toàn đắm chìm vào ở trong thùng nước tăm rất to lớn, nhiệt khí làm cho trên làn da băng cơ đỏ ửng nhàn nhạt…

Chỉ tiếc rằng lúc này nay đã quay lưng về phía ánh mắt hắn, chằm chằm nhìn sau cái gáy trắng như tuyết, hai chân thon dài thẳng tắp, Tống Thanh Thư cảm thấy chóp mũi có một dòng nước nóng chảy xuống, hắn đưa tay quẹt lấy, thì mắt thấy màu đỏ tươi, liền thầm hô xúi quẩy: “Có phải vậy hay không… vừa nhìn thấy bóng lưng liền chảy máu mũi, đúng là không có tiền đồ, chẳng lẽ là do tu luyện Hoan Lạc thiền pháp dẫn đến tinh lực của mình quá mức cường thịnh?”

Bên tai truyền đến nước chảy dập dờn tiếng, Tống Thanh Thư chỉ cảm thấy cổ họng phát khô, hắn biết không thể tiếp tục đứng nhìn như thế này được nữa, nhất định phải nhìn thấy dung nhan chính diện của nàng…

Vận may với tay, hắn dùng một luồng nhu kính đánh gãy chốt cửa bên trong, nhẹ nhàng hất mở cửa sổ, nhanh chóng như một con mèo nhảy vào rơi xuống đất không một tiếng động, từng bước một đi về phía bồn tắm bên kia, Tống Thanh Thư không muốn kinh động đối phương, dọc theo đường đi khá là cẩn thận từng li từng tí một, đột nhiên xuất hiện tiếng rào rào của nước làm hắn giật mình hơi chân động mạnh, ngẩng đầu nhìn lên, hóa ra là nàng đang duỗi cặp chân lên khỏi mặt nước, gác chân lên trên cạnh viền bồn tắm, hai tay múc nước tạt lên tự chơi đùa…

Hơi thở của Tống Thanh Thư lập tức biến thành ồ ồ, hắn thầm nhủ là gay go, nữ nhân lỗ tai hơi động, quả nhiên nàng cảm nhận ra được phía sau có người đến, chỉ có điều ngoài dự liệu của Tống Thanh Thư, chính là nàng cũng không quay đầu lại hoặc là la lớn, mà chỉ ôn nhu nói:

– Là Tiểu Vân sao? Ngươi tới giúp ta xoa bóp vai, gần đây không biết tại sao, lại có cảm giác vai tê mỏi.

“Giọng nói này này giống như là mình đã từng quen biết?”

Tống Thanh Thư trong lòng nghi hoặc, có điều vì không dám kinh động đến nàng, đành mơ mơ hồ hồ đáp ứng một tiếng, rồi vận lên khinh công nhón mũi chân, giả mạo tiếng bước chân như thiếu nữ mềm mại, mãi đến khi hắn đi tới phía sau lưng đối phương, nàng cũng không có cảm giác gì khác thường.

– Tiểu Vân nhanh lên một chút a.

Nàng vươn người một cái, giọng nói khá lười biếng, để hai tay khoác lên hai bên cạnh bồn tắm, lộ ra đôi bả vai trơn bóng êm dịu, ra hiệu nha hoàn giúp nàng xoa bóp…

“Đây chính là chính ngươi yêu cầu, đừng có trách ta nha.”

Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →