Phần 62
– Hừ… miệng đầy ngôn ngữ ô uế, còn nói không phải là dâm tặc.
Thủy Sinh phun ra một ngụm nước bọt khinh bỉ, Tống Thanh Thư liền lắc mình né qua:
– Có phải cô nương nóng lòng muốn để ta thưởng thức thân thể của người sao? Đến… uống trước chén rượu này xong rồi hãy tính.
Nói xong hắn nâng cái cằm Thủy Sinh lên, bóp miệng nàng há ra, cầm trong tay một chén rượu đều trút hết vào, rượu trào ra hai bên khóe miệng chảy xuống thấm ướt y phục màu trắng của nàng ở trước ngực, bên trong là cái yếm màu đỏ tươi bó sát hai bầu vú ngạo đĩnh phồng lên lên xuống phập phồng kịch liệt, mơ hồ còn thấy được hai đầu núm vú bé nhỏ đội lên dưới làn vải lụa…
Một bên Vi Tiểu Bảo nhìn thấy Tống Thanh Thư đôi mắt như dán chặt nhìn vào trên thân thể của Thủy Sinh với khuôn mặt hớn hở, trong lòng gã liền suy nghĩ:
“Không sợ ngươi không ham muốn, chỉ sợ ngươi không ham muốn! Bây giờ xem ra là hắn cũng rất yêu thích sắc đẹp, như vậy thì tốt lắm rồi…”
– Tống đại ca… huynh và ta vừa gặp mà như đã quen nhau từ lâu, hay là chút ta kết bái làm huynh đệ đi nhé?
Vi Tiểu Bảo cùng Tống Thanh Thư trò chuyện một hồi thấy rất hợp ý, gã liền há mồm dùng thủ đoạn lôi kéo người mà đã quen dùng lâu nay.
– Chuyện này…
Tống Thanh Thư do dự…
Vi Tiểu Bảo còn tưởng rằng hắn không đáp ứng, nào ngờ Tống Thanh Thư lại nói:
– Vi tước gia địa vị cực cao trong triều đình, nhưng lại dám cùng ta một người trong chốn giang hồ gọi nhau là huynh đệ, đủ thấy lòng dạ khí phách của Vi tước gia, Tống mỗ lại sao dám chối từ đây?
Vi Tiểu Bảo mừng rỡ trong lòng, quãng thời gian trước Khang Hi đã từng kêu hắn kết giao lôi kéo các cao thủ trong giang hồ, lần này gặp may đúng dịp gặp được Tống Thanh Thư, nếu kết làm huynh đệ, có hắn giúp đỡ thì còn có sợ gì ai?
Liền vội vàng đứng lên kéo Tống Thanh Thư qua, hỏi qua tuổi tác, vội vã tuyên thề nói:
– Ta Vi Tiểu Bảo, hôm nay cùng Tống Thanh Thư kết nghĩa làm huynh đệ, ngày sau có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia!
Tống Thanh Thư thấy Vi Tiểu Bảo ở trong lời thề cũng không có gì ám muội, nên cũng theo đọc theo một lần:
– Ta Tống Thanh Thư, hôm nay cùng Vi Tiểu Bảo kết làm nghĩa làm huynh đệ, ngày sau có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chia!
Vi Tiểu Bảo cùng người kết bái từ trước đến giờ bao giờ cũng dùng mánh lới khi thề luốn lấy phần lợi về mình, nhưng lần này thì sợ đối phương biết được sẽ bất mãn, ảnh hưởng đến quan hệ hai người, trong khi bây giờ Khang Hi đang cần gấp những cao thủ võ công cao cường trong chốn giang hồ, Vi Tiểu Bảo vất vả mới tìm được Tống Thanh Thư, gã đang ước gì ngay bây giờ quay trở về gặp Khang Hi khoe khoang một phen, thì đâu có thể vì chi tiết nhỏ mà đắc tội với Tống Thanh Thư, với lại võ công hắn như thế, cho dù thế nào thì gã cũng không có lỗ vốn.
Đương nhiên là Vi Tiểu Bảo ít nhiều gì cũng tính toán, gã không dám thề bên trong nói cái gì như là kiểu chết cùng năm cùng tháng, vì trong đầu gã thầm nghĩ đến:
“Ngươi ở trong chốn giang hồ rất thích khiêu chiến giao đấu, chắc chắn là so với ta thì sẽ chết trước, không có câu thề đó thì ta sẽ không lỗ…”
Nhưng gã cũng đâu ngờ tâm tư của Tống Thanh Thư cũng tương tự như vậy. Lúc này Tống Thanh Thư cũng đang nghĩ đến:
“Vi Tiểu Bảo này cả ngày đam mê tửu sắc, ta thì tu luyện nội công huyền môn chính tông, gã nhất định so với ta chết sớm hơn, thế thì việc gì phải thế chết cùng năm cùng tháng thì mình sẽ bị thiệt… ”
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →