Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 1 - Dịch giả Meode

Phần 97

Chương 97/228
Phần 97

Ngày hôm sau, Vi Tiểu Bảo triệu tập quan quân tìm cách đối phó với phái Vương Ốc Phái, kỵ binh không thiếu quân lính thiện chiến dũng mãnh, mọi người đưa ra rất nhiều phương án tấn công, chỉ là đều bị Vi Tiểu Bảo lấy lý do là quân kỵ binh tấn công lên núi sẽ bị tổn thương nặng nề cho nên phủ quyết.

Tống Thanh Thư rõ ràng hiểu được tâm tư Vi Tiểu Bảo, gã làm sao để cho quân Thanh thật sự đánh lên chiếm núi Vương Ốc, nên liền nói chen vào:

– Ta có một biện pháp, không cần phải hao binh tổn tướng, cũng có thể bắt được người của phái Vương Ốc.

– Tống đại ca nói mau.

Vi Tiểu Bảo miệng hối thúc, nhưng trong đầu lại suy nghĩ: “ Hi vọng đừng là diệu kế, nếu không thì mình bị làm khó rồi… ”

– Nếu chúng ta công lên trên núi thì tương đối khó khăn, vậy thì tại sao không tim cách dẫn dụ bọn họ hạ sơn xuống?

Tống Thanh Thư nói tiếp:

– Vi đại nhân mê bài bạc danh tiếng thiên hạ đều biết, đêm nay chúng ta giả vờ tụ tập đánh bạc, thả lỏng canh gác đề phòng, để thám tử phái Vương Ốc cho rằng có cơ hội để ra tay, bọn chúng thế yếu, tất phải có ý nghĩ muốn phá giặc thì phải chém tướng trước, khi ấy từ trên núi tập kích xuống thì chúng ta sẽ bắt trọn mẻ lưới.

– Hay lắm…

Quân tướng đều gật đầu khen ngơi mưu kế, Vi Tiểu Bảo trong lòng bực tức chửi thầm “Con bà nó… kế như vậy mà cũng nghĩ ra được… ”

Nhưng cũng đành đồng ý.

Đêm đó mọi người ngay ở trong lều trung quân mở ra sòng bài bạc, Vi Tiểu Bảo lấy ra một tờ ngân phiếu, hướng về trên bàn bỏ ra, có tới năm, sáu ngàn ngân lượng nói:

– Ai có có bản lĩnh thì bước lên đặc cược đi.

Lúc này trong lòng gã liên tục khẩn cầu phái Vương Ốc tuyệt đối đừng hạ sơn vì sẽ gặp nguy hiểm.

Quan quân dồn dập đặt cược, có ăn có thua, đánh cuộc một hồi, mọi người hưng khởi, tiền đặt cược lớn dần, chen ở phía sau quân lính cũng mang bạc đến đặt cược.

Mới đầu vốn chỉ là làm bộ đánh bạc, âm thầm chuẩn bị mưu kế, vậy mà sau đó, máu nóng nổi lên khi thua sạch tiền, có người còn chạy về trại doanh vay tiền để mang đến gỡ vốn.

Trong lều trung quân, tiếng reo hò ầm ĩ, tiếng ăn thua không dứt tiếng, giống như chính là một đại sòng bạc chân chính.

Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →