Phần 116
Thuyền được Tuấn Phong đưa tới công ty… rồi xách hộ vali vào tới thang máy. Trước khi đi hắn không quên nói lời tạm biệt với vợ… “Bye vợ yêu, đi công tác tốt nhé… Nhớ là đừng léng phéng với anh nào đẹp zai nào đó. Tuy nhiên ngắm một chút thì được hehe”.
“Hừmmm… bậy bạ”. Thuyền trừng mắt nhìn chồng, ý nói cái đó mà cũng phải nhắc. Tuy nói vậy nhưng Thuyền cũng linh cảm chuyến đi này không giống những chuyến đi công tác khác. Vì trước đây Quốc Hải khác, Hai người luôn tôn trọng lẫn nhau… nhưng bây giờ, Quốc Hải lại có những hành động hơi quá trớn… Lại thêm nữa lần này đi lại thiếu mất 1 chân thư ký của Quốc Hải, giờ còn có hai người. Nhưng nghĩ nhiều cũng không làm nên chuyện gì… Nên Thuyền quyết định bỏ qua, rồi tài xế công ty đưa nàng cùng Quốc Hải ra sân bay…
Máy bay báo hiệu hạ cánh xuống sân bay Đà Nẵng, hai người lên ô tô đi vào một resort 5 sao gần sân bay… Thuyền bị choáng ngợp trước không gian vừa sang trọng với tự nhiên của resort. Nàng rất yêu thiên nhiên, ở nơi này không gian gần gũi lại đầy đủ tiện nghi, nhiều hoa nhiều cây cỏ, có bãi biển riêng lại còn yên tĩnh khiến nàng vô cùng yêu thích… Thấy vậy Quốc Hải liền hỏi:
– Sao em thấy Resort này thế nào…
– “Ừm cũng đẹp… Nhưng sao đi công tác mà ở nơi cầu kỳ thế này vậy a.”. Thuyền tuy gia đình cũng thuộc dạng khá giả nhưng lần này khác với những lần công tác trước, chỉ ở khách sạn bình dân nên nàng thắc mắc hỏi.
– “À vì dự án này lớn. Nên ở cũng phải ở nơi lớn một chút chứ… Anh thấy nơi này. Không đẹp bằng dự án của chúng ta làm…”. Thuyền thấy được khen thì trong lòng cũng vui lâng lâng, vì chính dự án này là nàng chỉ đạo rồi sửa sang. Cho nên nàng cảm thấy khá tự hào.
Đến khu vực lễ tân, Quốc Hải đưa CCCD để lấy phòng, khi đó hắn còn quay lại cười trêu đùa Thuyền một câu: “Lấy 1 phòng hay 2 phòng em nhỉ…”
– “Anh sao thế. Đương nhiên là 2 phòng rồi.”. Thuyền khuôn mặt đỏ lên nói.
– “Ha… ha”. Quốc Hải thấy Thuyền đỏ mặt thì cười phá lên. Hắn thầm nghĩ cô gái này quả thật quá e thẹn rồi…
Hai người thu dọn về phòng nghỉ ngơi một chút rồi cả 2 cùng đi ăn trưa, tuy Quốc Hải thèm muốn Thuyền nhưng hắn vẫn rất chú trọng công việc. Trong suốt bữa trưa hắn nói rõ cho nàng biết lần này là đối tác như thế nào để nàng dễ bề ứng xử… Tới chập chiều, hắn đưa nàng tới công trường đang thi công san phẳng…
Thuyền vừa đi vừa ngắm nghía bản vẽ, xung quanh mấy tên công nhân mắt nhìn nàng không rời, Thuyền biết nhưng nàng đang tập trung công việc nên cũng không để ý lắm, vì dẫu chuyện này đã xảy ra quá thường xuyên rồi… Nàng nhìn vào bản vẽ liền nhíu mày. Thấy vẫn Quốc Hải hỏi: “Có vấn đề gì hả em?”
“Bên đo đạc có chút sai anh ạ. Anh nhìn chỗ này, chỗ này xem…”. Thuyền nói.
“Ừm… để a liên lạc với nhà thầu, rồi sẽ đem chuyện này thương thảo với đối tác.”… Quốc Hải rất tin tưởng Thuyền, vì năng lực của nàng là không thể phủ nhận… vì vậy tuy còn trẻ nhưng nàng đã đảm nhận vị trí giám đốc.
Xong việc cũng là 3 giờ chiều, Quốc Hải cùng Thuyền về Resort nghỉ ngơi rồi tắm rửa để chuẩn bị cho cuộc hẹn với đối tác vào lúc 18h30.
Chuẩn bị xong xuôi, Quốc Hải vs Thuyền bắt xe đi tới một nhà hàng gần biển nhưng không kém phần sang trọng, vì để dễ bàn công chuyện nên Quốc Hải đặt phòng riêng, có sẵn cả phòng họp. Thuyền là dân thiết kế, nên những nơi thiết kế đẹp khiến nàng rất là thích thú. Hai người vừa nói chuyện vừa ngắm biển đợi…
Rất nhanh đối tác đã đến, họ cũng có hai người, Quốc Hải tới chào hỏi rồi giới thiệu cho 2 bên, nàng hơi ngạc nhiên vì chủ dự án là nữ… Nhưng điều khiến nàng ngạc nhiên hơn nữa là người đi sau lại là người quen. Là Nam. Bạn ngồi cùng cấp 3 của Thuyền… cũng đã từng một thời rất thân không có chuyện gì không kể, nhưng sau đó do mỗi người học đại học một nơi, khoảng cách với thêm cuộc sống gia đình bận rộn mà 2 người dừng liên lạc. Đến đám cưới cũng chẳng có mời nhau…
Sau đó Quốc Hải mời đối tác vào phòng họp để Thuyền thuyết trình về dự án mới. Rất nhanh thuyết trình đã xong, bên đối tác có vẻ rất hài lòng về dự án mà Thuyền thiết kế, giám đốc bên đối tác không nghĩ ngợi liền đặt bút ký, rồi theo chỉ dẫn của Quốc Hải tới bàn tiệc của nhà hàng đã chuẩn bị sẵn…
Mọi người ngồi vào bàn, Quốc Hải bắt đầu nói chuyện với nữ giám đốc về dự án… Còn Nam với Thuyền thì nói chuyện với nhau… Tuy nhiên mới đầu cũng chỉ qua lại khách sáo vài câu, vì dù gì cũng đang bàn việc. Hỏi ra mới biết Nam đã lấy vợ nhưng cũng đã ly dị. Giờ độc thân không sự ràng buộc nào. Thuyền nhắm mắt cũng nhìn ra được giữa Nam và nữ giám đốc ngồi cạnh có vấn đề… nhưng nàng cũng không mở miệng nói ra… Rồi hai bên cùng nâng ly chúc mừng… Tuy nhiên Thuyền chỉ nhấp môi… Quốc Hải thấy vậy liền không hài lòng nháy nháy vs Thuyền… sau đó hắn cũng hiểu ý gọi một chai rượu vang cho 2 nữ uống… còn hắn với Nam thì dùng rượu tây…
Thuyền lâu ngày gặp bạn, lại thêm Quốc Hải thúc giục, nên cũng không từ chối nữa, nàng ngửa cổ uống hết một ly rượu vang đầy… Tuy nhiên Thuyền đâu phải dạng người biết uống rượu, vừa làm một ly đã mặt đỏ hây hây chuếnh choáng. Rồi ly như nhất sẽ có ly thứ 2 thứ 3… thứ 5. Sau 5 ly này thì Thuyền không uống nổi nữa… mắt đã díu lại như muốn ngủ… Quốc Hải càng nhìn càng thấy thích thú, nhưng thấy vậy Nam lại lo lắng, a còn lạ gì trường hợp này nữa… Cho nên Nam quay sang nói thì thầm với vị giám đốc nữ bên cạnh cái gì đó… tuy có vẻ không vui nhưng nàng vẫn gật đầu…
Tan tiệc, Nam đỡ Thuyền với ý muốn đưa Thuyền về phòng khách sạn, Quốc Hải nhìn thấy liền nhíu mày, nhưng cũng không thể hiện ra mặt, hắn đành phải để ng khác đỡ Thuyền về. Tài xế với vị nữ giám đốc đợi Nam ở dưới sảnh… Đến phòng Nam đỡ Thuyền nằm lên giường, Tuy Thuyền thân hình nhỏ nhắn nhưng vì say mềm nên cũng làm hắn toát mồ hôi hột… Thuyền ngả xuống giường, miệng không ngừng luyện thuyên: “Uống tiếp nào… Nam… Lâu ngày không gặp nhau rồi.”. Thuyền thấy nóng nên vừa nói nàng vừa đưa tay cởi hàng khuy áo trước ngực, chân nàng cũng không ngừng đá loạn xạ làm lộ chiếc quần lót màu trắng mỏng sau lớp quần tất… Nam thấy vậy thì cũng xì máu mũi, hắn phải thầm khen cơ thể bạn mình tuyệt đẹp. Lại thêm rượu vào hắn cảm thấy khá hưng phấn… Nhưng liếc mắt nhìn Quốc Hải đã đứng ở cửa phòng lúc nào không hay nên hắn vội vàng cho Thuyền uống miếng nước và đắp chăn lại cho Thuyền. Rồi hắn ra khỏi phòng đóng cửa lại. Cũng không quên ra hiệu cho Quốc Hải rời đi.
Thấy vậy Quốc Hải tức lắm, về phòng hắn sập cửa thật mạnh. Nam thấy thế thì cười hề hề rời đi…
Tại lúc này trong phòng, Quốc Hải đang ngồi trên giường nhếch miệng cười nói: “Còn non lắm em ạ.”. Nói xong hắn bấm thang máy xuống Lễ Tân…
– “Em à. Nay bạn anh say quá lại đóng sập cửa vào mất rồi, a sợ cô ấy bị cảm lạnh em lên mở cho anh phòng với”.
– “Phòng a là phòng bao nhiêu ạ”. Lễ Tân hỏi lại.
– “Phòng bạn anh là phòng 304″…
– “Tuấn. Em cầm thẻ master lên mở cho anh khách phòng 304″…
– “Vâng ạ”… nhân viên phục vụ đi cùng Quốc Hải đến Phòng Thuyền. Xoẹt một cái cánh cửa mở ra. Quốc Hải bo cho nhân viên 500 ngàn làm hắn cảm ơn rối rít. Không nghĩ ngợi gì liền xin phép đi luôn.
Quốc Hải bước vào phòng Thuyền, chiếc đèn ngủ mập mờ vừa đủ thấy hết những nét đẹp trên cơ thể nàng. Lúc này chiếc áo sơ mi đã được Thuyền cởi ra từ lúc nào, chân váy cũng đã được nàng đạp xuống tận bắp chân… Để lộ ra bộ đồ lót mỏng trắng tinh của Thuyền… Quốc Hải vội vàng bước tới bò lên giường, hắn có chút không nhịn được mà vuốt ve thân thể Thuyền… hắn vươn tới bầu vú Thuyền mà xoa nắn một cách thoải mái, vì hắn biết Thuyền đã say mềm… Rồi hắn có chút không chờ đợi được mà vén áo lót của Thuyền lên, đập vào mắt hắn là cặp vú to tròn không xệ của người mẹ 1 con như Thuyền… hắn tham lam dùng hai bàn tay xoa bóp hai bầu vú trần trụi, miệng không ngừng thầm khen “đẹp quá… thực đẹp”. Tuy đã nhìn thấy cơ thể Thuyền lúc tắm nhưng ở khoảng cách gần trong gang tấc thế này là đầu tiên hắn thấy. Qua lớp ánh đèn mờ, hai đầu ti Thuyền đang cương cứng mời gọi Quốc Hải, hắn vội vàng vùi đầu vào giữa khe ngực bự của Thuyền hôn hít, rồi hắn mon men chiếm đấy đỉnh của bầu vú mút chùn chùn hạt đậu nhỏ.
– “Ưm… ưm.”. Trong cơn mê man Thuyền không tự chủ được rên nhè nhẹ. Quốc Hải thấy vậy thì giật mình, nhưng rất nhanh hắn lấy lại bình tĩnh, hắn thầm nhủ giờ đã đến mức này rồi dù Thuyền có tỉnh lại cũng sao dừng lại được… Cho nên hắn liền rời vú Thuyền hướng người lên mặt đối mặt với Thuyền… Bàn tay vẫn không ngừng vuốt ve cơ thể nàng…
Thuyền cảm thấy gai gai người, lại thấy có hơi thở phả vào mặt… trong miên man Thuyền thỏ thẻ: “Chồng… hôn em đi.”
“Ừm…”. Quốc Hải mừng rỡ, hóa ra Thuyền vẫn chưa tỉnh còn nhầm lẫn hắn với chồng nàng, đây chỉ là phản xạ tự nhiên… Ngay lập tức hắn tuân lệnh, miệng hướng môi nàng hôn ngấu nghiến… Hai người trao đổi nước bọt với nhau, Quốc Hải đánh lưỡi sang bên, Thuyền cũng mở miệng để cho lưỡi Quốc Hải len lỏi vào cuốn lấy lưỡi nàng, miệng Thuyền không ngừng thở dốc, vì giờ phút này tay Quốc Hải đang đặt lên mu bướm nàng vuốt ve… nhưng có vẻ như chiếc quần tất khá vướng víu, cho nên hắn liền dùng tay kéo cả quần lót vs quần tất của nàng xuống rồi tiếp theo lấy chân gạt bỏ chúng ra khỏi người Thuyền… Thuyền tại lúc này thân dưới đang trần trụi, không biết vì lạnh hay vì hưng phấn mà hai chân nàng cứ xoắn lấy nhau… Ngay lập tức Quốc Hải liền len lỏi vuốt ve giữa hai chân Thuyền, Bướm nàng lúc này đã ra đầy nước, ướt nhẹp 2 bên đùi. Quốc Hải thầm ngạc nhiên vì độ nhạy cảm của Thuyền, trong mơ màng mà đã nhiều nước đến như vậy… Chẳng lẽ Thuyền là tuýp phụ nữ đoan trang mặt ngoài nhưng dâm ngầm sao… Rồi Quốc Hải dùng đùi đẩy chân Thuyền lên cao chút, ngón tay hắn hướng tới khe bướm Thuyền gẩy gẩy. Thực đúng như Quốc Hải nghĩ, cơ thể Thuyền rất nhạy cảm, ngay khi hắn vào chạm khe bướm nàng đã làm nàng hơi giật giật, thấy vậy Quốc Hải khoái chí lắm, hắn liền thọc ngón tay của hắn từ từ vào bướm nàng… Ngay lập tức Thuyền ôm chặt lấy lưng của Quốc Hải…”ứ ứ…”. Lưỡi nàng vươn dài ra liếm môi Quốc Hải rồi cuốn lấy lưỡi hắn… trông rất là gợi dục… Quốc Hải càng ngày càng phấn khích, thì ra Thuyền còn có một mặt như vậy, kể từ khi hắn bệnh… dẫn đến stress… đã lâu rồi hắn chưa được sung sướng như vậy. Nghĩ rồi Quốc Hải liền cởi áo rồi kéo tuột quần mình xuống, bật ra một con cặc dài thẳng tắp rất đẹp… rồi hắn kéo lấy tay Thuyền xuống nắm lấy cặc hắn, Thuyền cũng vuốt lên vuốt xuống hưởng ứng… Tuy nhiên đôi mắt nàng vẫn nhắm tịt, dường như Thuyền chỉ hành động theo bản năng. Quốc Hải sung sướng lắm, cô gái xinh đẹp mình luôn hằng mơ ước giờ đang cuốn lấy môi mình lại còn vuốt cặc mình… nhưng có một điều hắn bất ngờ là không biết tại sao hôm nay hắn lại hưng phấn thế… chả lẽ hắn khỏi bệnh rồi… hay là… do đúng người… Càng nghĩ Quốc Hải càng hưng phấn, hắn moi móc bướm Thuyền mỗi lúc càng nhanh càng nhanh, dâm thuỷ của nàng tràn tày ra tay Quốc Hải… Rồi hắn rời môi Thuyền tiếp tục ngậm lấy một bên vú mút mạnh. Bị tấn công cả trên lẫn dưới Thuyền sao có khả năng chịu nổi, được một lúc người Thuyền bắt đầu co giật, đùi nàng kẹp chặt tay Quốc Hải, từng tia nước bắn tung tóe theo ngón tay Quốc Hải rút ra…
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →