Cha con chung vợ

Phần 66

Chương 66/116
Phần 66

Ngày hôm sau chúng tôi vẫn như thường lệ, Bích Thuyền và tôi đứng dậy, tắm rửa, mặc quần áo, sau đó đến nhà ăn bữa sáng do cha tôi chuẩn bị. Bích Thuyền vẫn như cũ, ăn sáng im lặng. Sau đó tôi chở Bích Thuyền đến cơ quan của cô ấy trước, và sau đó tôi lái xe đến công ty.

Tôi có thể nói rằng cả buổi sáng ở văn phòng, tôi đều dồn hết tâm trí vào Tiki. Tôi không nhớ nổi mình đã nhấc điện thoại lên và kiểm tra nhiêu lần. Sau ba giờ chiều, người chuyển phát nhanh đã chuyển thiết bị giám sát mà tôi đặt mua trên Tiki vào văn phòng của tôi.

Sau khi nhân viên chuyển phát nhanh rời khỏi văn phòng, tôi vội vàng đóng cửa phòng làm việc, rồi háo hức mở gói thiết bị giám sát, lấy ra xem rồi xem hướng dẫn, cách lắp đặt đơn giản này cũng không khó với tôi. Tôi cũng đã thử mở video giám sát trên điện thoại di động của mình. Hiệu ứng độ nét cao khiến tôi rất hài lòng. Chiếc camera giám sát nhỏ hơn một cái cúc áo một chút. Tôi nghĩ rằng nó sẽ không bị phát hiện nếu tôi đặt nó ở vị trí khuất ở nhà, điều đó khiến tôi cảm thấy vui và nhẹ nhõm. Bước tiếp theo là cách lắp đặt tại nhà, ngày nào Cha cũng ở nhà, muốn lắp thì chỉ có thể tận dụng thời gian Cha đi chợ mua đồ ăn.

Khi hết giờ làm việc, tôi cất thiết bị giám sát đi và khóa nó trong tủ văn phòng. Tôi lái xe đến chỗ làm của Bích Thuyền và đưa cô ấy về nhà. Bích Thuyền vẫn không nói lời nào trong bữa tối. Tôi càng ngày càng háo hức muốn biết Bích Thuyền có im lặng thế này khi tôi không ăn cơm ở nhà?

“Cha, món gà hầm Cha làm lần trước con cảm thấy rất ngon.” Ở trên bàn ăn, tôi cố ý nói với Cha.

“Phong, con đang nói về món súp gà hầm nấm phải không?” Cha tôi hỏi tôi ngay lập tức.

“Đúng, đúng, là súp gà hầm nấm rất ngon.” Tôi vội nói với Cha.

“Hì hì, lần trước Thuyền nói ăn rất ngon.” Cha tôi nghe xong cười nói với tôi, nhìn Thuyền một cái, đáng tiếc Thuyền lại bỏ qua, khiến Cha cảm thấy có chút xấu hổ.

“Ừ, Bích Thuyền, em nói lần trước ăn rất ngon phải không?” Tôi trả lời Cha tôi, sau đó quay sang nhìn Bích Thuyền và hỏi cô ấy.

“Ừ.” Bích Thuyền ngẩng mặt lên khi thấy tôi hỏi cô ấy, và cô ấy nói nhưng nàng không nhìn cha, điều này khiến cha tôi thất vọng.

“Bích Thuyền, ngày mai em có muốn cha mua một con gà ở chợ rau về nấu súp gà hầm nấm cho cả nhà không?” Tôi cố ý muốn Bích Thuyền đồng ý ăn súp gà hầm nấm do cha nấu.

“Ừ.” Bích Thuyền nói khi nghe thấy…

Nhưng tôi cảm thấy Bích Thuyền nói “ừ” là đủ rồi, vì vậy tôi nhanh chóng quay sang cha và nói: “. Cha thấy đấy, Bích Thuyền cũng muốn ăn món súp gà hầm của cha”

“Ừ ừ, nếu Bích Thuyền muốn, mai Cha sẽ đi chợ để mua một con gà và làm súp gà hầm nấm cho con vào tối mai. Haha.” Cha cười và nói với chúng tôi.

“Cha, vậy Cha sẽ hơi vất vả.”

“Không vất vả, không vất vả, Thuyền cũng làm việc rất vất vả, Cha sẽ đi bất kể khó khăn thế nào. Haha.” Cha tôi nói câu này rõ ràng là để làm hài lòng Bích Thuyền.

Tôi thấy một nụ cười xấu hổ trên mặt: “Cha, cha thật tốt với Thuyền. Haha.”

Sau khi Cha tôi nghe thấy những gì tôi nói, ông nhận ra những gì mình vừa nói là quá rõ ràng, sắc mặt lập tức già đi, sau đó vội vàng nói với giọng điệu khó xử: “Phong, Cha không có ý gì khác… Cha… Cha là…”

“Cha đừng nói, cha đối xử tốt với Thuyền, Thuyền và con rất biết ơn cha.” Tôi nói xong với Cha tôi, sau đó quay lại và nói với Bích Thuyền lần nữa: ” Bích Thuyền, em có nghĩ vậy không?”

“Anh ăn đi, Em sẽ không ăn nữa.” Cuộc nói chuyện vừa rồi của tôi và cha khiến Bích Thuyền cảm thấy vô cùng ngại ngùng, nàng cảm thấy xấu hổ và không thể ở lại được nữa nên đã nói với chúng tôi, đứng dậy đi về phòng.

Tôi cảm thấy chút lo lắng trước tình cảnh của cha con chúng tôi, nhưng Cha tôi đã phàn nàn về tôi: “Phong, nếu con không nói những điều này, Bích Thuyền có thể đã không bỏ đi.”

“Con…” không dám nói tiếp, thở dài một hơi và tôi nói: “Cha à, cha nói đúng. Nhưng không sao, con sẽ dỗ Bích Thuyền sau đó và sẽ ổn thôi.”

“Phong, con có thể dỗ Bích Thuyền sau khi con ăn xong. Phụ nữ thích đàn ông dỗ dành. Bích Thuyền là một người phụ nữ tốt, sau này con nhất định phải đối xử tốt hơn với cô ấy. Đừng gây khó xử với cô ấy, con biết không.”

“Cha, con biết rồi.”Tôi nhanh chóng đồng ý sau khi nghe những gì Cha nói.

“Vậy thì mau ăn đi, khi nào xong việc hãy vào phòng dỗ cô ấy.” Lời nói của cha.

“Cha, con biết rồi.” Vừa nói, tôi vừa hoàn thành nốt phần cơm còn lại sau đó anh đứng dậy khỏi ghế và bước vào phòng…

Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →