Phần 101
– Sao, có chuyện đó nữa à? – Hoàng Mai ngạc nhiên khi nghe tôi thuật lại chuyện Lan bị mất đồ trên đường về nhà.
– Ừ, chẳng biết ai ác ôn mà đi lấy cắp đồ thế nữa!
– Thế là chắc Lanna bị ai đó ghét rồi!
– Anh thì không nghĩ như thế, bởi vì Lanna đâu có xích mít với ai trong lớp đâu!
– Anh nói cũng đúng, vậy chung quy lại thì em chỉ nghi một người thôi!
– Ai, nói anh nghe xem!
– Chắc là nhỏ Cẩm Tiên đó!
– Con Tiên vượn ấy hả, ùm… cũng có lí đấy chứ! Mà em có chơi thân với nó không?
– Cũng không thân lắm, tại vì cấp 2 học chung lớp thôi, mà hồi cấp 2 nhỏ đàng hoàng lắm tự dưng qua hè lại đổi khác!
– Nếu quả thật là con Tiên vượn đó thì ngày mai anh sẽ cho nó biết tay!
– Thui đừng! Em chỉ nghi thôi mà, kẻo lại trách nhằm! Anh thiệt là hung hăn!
– Ừ, hung hắn vậy đó! Có thích không!
– Đồ quỷ, cứ bắt ép người ta nói! – Em nhăn mũi vỗ thùm thụp vào lưng tôi.
Và thế, tôi đành gác mọi suy nghĩ về Lan sang một bên mà toàn tâm một lòng với Hoàng Mai, bởi vì Hoàng Mai mới chính là bạn gái thực sự của tôi và Lan dù có dây dưa cỡ nào đi chẳng nữa thì nàng cũng vẫn là nàng, vẫn là một cô tiêu thư xinh đẹp mĩ miều đã vụt mất khỏi tay tôi, thế nên tôi khôngnên mơ tưởng quá nhiều nữa, mọi thứ về nàng đã là dĩ vãng rồi, buông lơi thôi…
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →