Phần 83
– Đứng làm gì nữa, về thôi… – Em giật tay áo tôi.
– Ờ, về…
– Mà nè…
– Sao?
– Anh tính diễn chung với Lanna thật sao?
– Thì phải vậy thôi, lỡ đồng ý rồi!
– Cũng tại cái tật ngủ ngày của anh cả đấy! – Em giận dỗi.
– Thôi, từ nay chừa mà…
– Nhớ là diễn cho đàng hoàng đó nhe, không có làm trò gì mờ ám đấy!
– Èo, làm gì có… Em theo sát rạt ở đây mà…
– Hì, quên mất ha! – Em nghiêng đầu cười hiền.
Thế đấy các bác ợ, người ta nói người tính không bằng trời tính, trong cơn ngủ mê thế nào tôi lại được diễm phúc diễn cặp chung với Lan trong tiết mục văn nghệ của lớp, thế nhưng đường đến buổi văn nghệ còn dài lắm, những gần 1 tháng nữa cơ. Muốn biểu diễn được đương nhiên là phải tập dợt trước rồi, mà chuyện tập dợt thì hài vô cùng, toàn là những chiêu trò quậy phá của bọn tôi không thôi, chờ xem nhé…
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →