Hai cô cháu gái

Phần 29

Chương 29/56
Phần 29

Sáng hôm sau tui đưa con Mai đi ăn sáng rồi đến trường…

Trên đường về tui qua công ty… Vừa vào phòng thì con Hằng nó bưng café vào cho tui.

“Anh… uống café nè… ”

“Được rồi… anh cám ơn… ”

“Mấy hôm nay công ty có việc gì quan trọng không em… ”

“Dạ vẫn bình thường anh, công việc kinh doanh rất tốt, năm nay mình lãi gấp 2 lần năm ngoái… ”

“Uh có em thay anh điều hành lúc anh đi vắng là anh yên tâm… Em nói mấy đứa nó tổng kết cân đối tài chính rồi lên kế hoạch chi thưởng tết cho anh em”

“Dạ… ”

“Anh à dạo này em thấy anh thần sắc không tốt, công việc kinh doanh của chỗ Anh Kha có gì trục trặc mà bộ anh thua chứng khoán hay sụp hầm Bitcon… ”

Con Hằng chỉ biết tui có 2 quán café và cho vay tài chính do thằng Kha điều hành, chứ không biết về mảng Banh bóng, đề đóm… nó tưởng tui chơi chứng khoán bị thua lỗ…

“Bitcon anh bán lâu rồi hahaha nhờ Bitcon nên mới có cái công ty này đó, còn chứng khoán anh chỉ chơi cho vui thôi… ”

“Đúng là hơi trục trặc, Nhưng anh cũng giải quyết được rồi… “… tui trả lời nó.

“Em nói anh cái này nha… ”

“Chuyện gì em… ”

“Nếu có việc gì mình khó quyết định thì anh về hỏi ý kiến Đại Lão Gia đi… hình như cũng lâu rồi anh không về thăm Đại Lão Gia”

Câu nói của con Hằng làm tui tỉnh ngộ… đúng rồi Lão Phật Gia sao mình quên ta… Đúng là có chuyện gì rắc rối gặp Lão Phật Gia là xong hết…

“Đúng rồi lâu rồi anh không về thăm ông ấy rồi… để trưa nay về gấp… ”

“Em kiêu đứa nào ra quán mua vài kg ghẹ đóng thùng sẳn cho anh nha”

“Dạ… ”

Sau khi con Hằng nó chuẩn bị xong mọi thứ, tui liền chạy xe lên Đà Lạt… chạy xe qua các rặng thông tui thấy lòng mình thật thư thả… Đến 1 ngôi biệt thự nằm dưới một đồi thông, bước xuống xe… mỗi khi về đến đây tui thấy lòng mình thiệt thoải mái…

Bấm chuông cửa… một bà cô bước ra mở cổng…

“Cậu 2… lâu lắm cậu mới về… Bà ơi cậu 2 về nè… ”

“Thôi má 5 để con bình thường được rồi… Nè con có đem ghẹ về nè má 5 đem hấp đi nha… ”

Vô đến nhà thì bỗng nghe tiếng chửi… “Thằng quỷ mày chịu mò đầu về rồi hả, sao không đi luôn đi con… ”

“Mẹ gì kỳ… thấy con trai về không mừng lại chửi như chó… ”

“Tao thấy mày về 1 mình là nản rồi… ăn chơi cho cố giờ có 1 mình không có con nào theo về… ”

“Thôi má cho con xin… má biết con là con chim không chân mà… chim không chân nên đâu đậu nhánh nào được… ”

“Chim không chân hay chim bại liệt… ”

“Bậy nè vẫn tràn đầy phong độ… nha má mi”

“Mà Lão Phật Gia đâu mẹ… ”

“Ổng ở trong thư phòng đó… con lên đi mày về chắc ổng mừng lắm… ”

“Về ổng không chửi là mừng rồi… ”

Lão Phật Gia đây chính là papa của tui… vì nhìn ông ta giống như diễn viên đóng vai trùm Lão Phật Gia trong phim Điệp vụ Tam Giác Vàng của Việt Nam…

Bước chân lên Thư phòng, mùi trầm hương thoang thoảng cùng với những bài tình khúc cũa Vũ Thành An… khiến trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng thư giãn… thấy ông ấy đang ngồi đọc sách… tui nhe nhàng bước vô phòng… Thiệt tui tuy ngang tàng không biết sợ bất cứ ai, nhưng trước mặt papa thì bị cái uy nghiêm của ông ta lấn áp mất đi…

“Dạ thưa ba con mới về… ”

“UH sao lâu quá không về thăm nhà, bộ công việc bận rộn lắm sao… ”

“Dạ công việc dạo này cũng nhiều ba nên con không có thời gian về nhà… ”

“Công việc bận gì thì cũng tranh thủ về nhà với cha với mẹ chứ…

Mày cũng vậy, con Phượng cũng vậy… lâu lâu tháng về nhà cái rồi đi mất biệt… ”

(Con Phượng là em gái của tui nó làm truyền thông cho 1 doanh nghiệp nước ngoài nên đi làm sự kiện suốt… )

“Mà hôm nay về có việc gì… Nhờ vả hay xin xỏ gì đây con trai… ”

“Đâu có gì đâu ba… chẳng qua là nhớ nhà quá nên về thăm ba với mẹ thôi… ”

“Thôi đi… mặt mày mà nhớ ai… Nói thiệt đi… tui tạo ra anh… tui rành anh quá mà… ngồi xuống đi… rồi có gì nói đi… có gì giải quyết được tui giải quyết cho”

Nói xong 2 cha con tui qua bàn trà ngồi, tui rót trà cho ông ấy rồi nói.

“Dạ… công việc của con dạo này hơi có tý trục trặc… ”

“Sao nói cho ba nghe… ”

“Ba cũng biết công việc của con rồi đó, trong làm ăn có quan hệ với các quan chức trong tỉnh, giờ thì trong thời gian giao thời giữa 2 thế hệ… một số quan mới bổ nhiệm về lại không có mối quan hệ tốt nên công việc hơi khó… ”

Nghe tui nói xong… ông nhấp một ngụm trà, móc thuốc ra kéo một hơi rồi nói…

“Đây không chỉ là lúc giao thời giữa 2 thế hệ… mà còn giữa nhiều phe cánh, không phải chỉ trong tỉnh mà cả triều đình phía trên… nên con nhớ kỹ chữ này… ”

Dạ chữ gì ba…

“Đó là chữ “Tĩnh” trước hết con đừng manh động gì hết cứ yên lặng chờ… và phải “Tỉnh” tỉnh táo trước mọi sự việc trước khi quyết định làm gì đó…

“Nên nhớ là mối quan hệ tại địa phương là quan trọng nhất… quan hệ tốt với chính quyền địa phương, nhất là ở khu vực… không nhất thiết phải quá nổi bật nhưng phải biết điều… với chính quyền địa phương”

“Nên nhớ câu “Lộc bất tận hưởng… ” khi được lợi lộc gì thì nhớ chia sớt cho mọi người… và nó là lá chắn vô hình để bảo vệ con…

“Đối với đám nhân viên thì phải rộng rãi, hào phóng, nhưng cũng phải nghiêm khắc… giống như nuôi con chó vậy, muốn nó trung thành bảo vệ mình thì phải cho nó ăn uống đầy đủ, lâu lâu quăng cho nó cục xương… Sẽ khiến nó vui vẻ mà phục tùng mình… ”

“Nên nhớ 1 rằng tiền không mua được tất cả… nhưng nó mua được gần như tất cả, nên đối với những việc gì tiền có thể giải quyết được thì đừng bao giờ tiếc tiền… ”

“Dạ con biết rồi… ”

“Thôi xuống ăn cơm đi… cũng trễ rồi… ”

Trong bữa cơm nhìn thấy ghẹ hấp ba liền cười… đúng là con trai chỉ biết mẹ thôi…

“Bà thì sướng rồi… con nó biết bà thèm ghẹ nên đem về… ”

“Đó mày coi ba mày ganh tỵ kìa… ”

“Hihi… Ba cũng có mà… đợi ăn cơm xong đã… ”

Ăn cơm xong tui ra xe lấy vào 1 cái thùng xốp.

“Nè của ba nè… con cho tụi nó đi săn lùng dữ lắm mới có đó… Sâm ngọc linh con nhờ mấy đứa bạn ở Tây Bắc săn dữ lắm… ”

“Đó vừa lòng ông chưa… 8 con ghẹ cũng không bằng 1 củ sâm… ”

“Đúng là Sâm Ngọc Linh… ” Ba tui cầm củ sâm lên trầm trồ…

Thôi con xin phép đi uống cafe cái…

“Uh đi về sớm nha con” Mẹ tui dặn.

“Dạ… con biết rồi… ”

Sau 2 ngày ở Đà Lạt nói chuyện với ông già tui đã thông suốt mọi thứ tui trở về nhà…

Đến nhà con Lan hỏi.

“Cậu đi đâu mà 2 – 3 ngày nay không về… ”

“Tao về thăm Lão Phật Gia… ”

“Sao cậu không rủ con theo, lâu lắm rồi con không gặp ông bà… ”

“Tại sẵn có dịp lên Đà Lạt nên tao về thăm luôn… ”

“Mốt cậu có đi cho con theo với nha… ”

“Uh… tao có mua dâu về nè, đem rửa đi rồi ăn… Thôi tao đi tắm cái”

“Dạ… cậu tắm đi rồi đi ăn ha”

“Thôi làm biếng quá, con ra mua phở về cũng được… chạy xe về mệt muốn chết… ”

“Dạ để con mua phở về… ”

Ăn xong… con Lan hỏi “cậu mệt hả… có cần con đấm lưng cho không? ”

“Thôi đi… con đấm lưng mệt thêm thì có… ”

“Xí… nhớ đó nha… mai mốt ăn nhậu xỉn về đừng kiêu con này đấm lưng nha”

“Nói xong nó ngoe ngoảy bước về phòng… ”

Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →