Phần 4
Ngoại truyện:
“Alo… anh hả… rảnh không, em Trúc nè… ”
“Uh anh rảnh có gì không em… ?” tôi hỏi
“Em buồn quá… đi nhậu với em nha”.
“Được rồi… Em ở đâu? Anh đến ngay”.
“Em đang ở quán ốc tụi mình hay ăn khi xưa… ”
“Được rồi… Anh đến liền”
Nhắc đến Trúc đây là 1 trong những người yêu cũ của tôi và khá sâu đậm… Tôi biết Trúc lúc em mới 18 tuổi, khi em học năm nhất chung trường với con Lan… Trúc là người tôi yêu nhiều nhất nếu không vì lý do tôn giáo và lý lịch thì chúng tôi đã đến với nhau… Trúc nó đạo Thiên chúa còn là cháu của một trong các tướng lĩnh của chế độ VNCH xưa còn nhà tui là gia đình nho giáo và có truyền thống cách mạng nhiều… và lúc đó tui là 1 cán bộ cao cấp trẻ tương lai sáng ngời được quy hoạch cho các chức danh chủ chốt của thành phố… nếu lấy Trúc thì đường quan lộ của tôi sẽ đóng lại… Trúc nó cũng biết điều đó nên 2 đứa dù rất yêu nhau nhưng không thể đến với nhau được… sau đó Trúc nó đi Mỹ học tiếp… rồi về Việt Nam làm việc cho 1 công ty kinh doanh bất động sản… thỉnh thoảng tụi tui cũng liên lạc nhưng hơn năm rồi chưa gặp lại nhau,
Tui liền thay đồ gọi Taxi đi đến quán ốc khi xưa…
Đến nơi gặp nhau tui thật sự bất ngờ chỉ mới hơn 1 năm mà em nó thay đổi nhiều quá, từ kiểu tóc đến ăn mặc… Khi xưa em nó ăn mặc rất giản dị còn bây giờ thì khác quá, mái tóc đen tuyền ngang bờ vai giờ được thay bằng mái tóc uốn với những lọn tóc xoăn bồng bềnh, cặp kính cận khi xưa được thay bằng cặp lens khiến đôi mắt em nhìn to tròn, khuôn mặt cũng được trang điểm kỹ hơn… Em ngồi chung với 1 em khác cũng rất bốc lửa với chiếc váy ngắn cũn cỡn đưa đôi chân dài mênh mang cùng hình xăm hoa văn ngay bắp chân nhìn khá quyến rũ… 2 đứa con gái ngồi thu hút mọi ánh nhìn của mọi thằng đàn ông trong quán 1 cách thèm thuồng… bước vào tui thực sự bất ngờ tui không nghĩ em đi 2 người mà không nghĩ em lại ăn mặc như vậy… trong khi đó tui chỉ mặc quần sọc và cái áo thun thể thao thôi…
Vừa gặp tui em cười nói…
“Dạo này làm ăn sao mà tàn quá vậy?”
“Mặc sao kệ anh miễn không lài dó (lò dái) được rồi ” tui cười và ngồi xuống…
“Già rồi cũng không bỏ tật nói bậy… có bạn em ở đây nữa kìa”
Hihi thì có bạn em anh mới nói vậy chứ bạn anh thì khác rồi…
“Chào em… anh tên Tuấn Anh nhưng mọi người thường gọi là Anh Tuấn… còn em..”
“Dạ em tên Vân… em làm chung với Trúc.”
… Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →