Người bảo vệ - Tác giả Cu Zũng

Phần 51

Chương 51/91
Phần 51

Thìn đang lang thang ở khu vực nhà trọ mà cậu đã ở vài năm trước, trên chiếc Wave ngoài cái balo từ hồi xưa giờ còn có thêm một cây đàn như người bạn tâm tình. Sáng sớm nay, Thìn đã dậy trước rồi rời khỏi ngôi biệt thự mà cậu đã sống thời gian qua. Thìn cũng muốn trước khi đi nói với chủ tịch một tiếng, nhưng sợ mình đứng trước chủ tịch lại không có can đảm ra đi, chỉ sợ thêm một câu “anh – em” của Thụy Kha thôi là Thìn sẽ buông bỏ tất cả để ôm chặt Thụy Kha vào lòng, để rồi chỉ cần ở bên nhau vài tháng vài ngày thôi cũng được. Với lại hôm qua cũng có thể coi là lời chào rồi.

Đến công ty lấy chiếc xe Wave của mình, Thìn đi mà lòng bồn chồn đến lạ, cậu cũng nắm được lịch hôm nay chủ tịch sẽ đi Hưng Yên, bình thường chắc cũng không xảy ra chuyện gì đâu, chủ tịch là doanh nhân chứ không phải là trùm mafia đâu mà đi đâu cũng đánh cũng đấm được. Nghĩ vậy nhưng lòng bồn chồn lo lắng đến lạ.

Thìn tạt vào lề được móc điện thoại ra vì có tín hiệu cuộc gọi đến, là số Ánh Tuyết, Thìn bấm nút nghe:

– Anh nghe đây Ánh Tuyết, anh không còn là vệ sĩ nữa, chủ tịch chưa báo cho em à.

Ở đầu dây bên kia, Ánh Tuyết hít một hơi thật sâu nhưng vẫn không nói cho ra ngọn ra ngành được.

– Anh Thìn, chủ tịch… chủ tịch…

Thấy Ánh Tuyết lắp bắp, biết là Thụy Kha gặp phải chuyện gì rồi, Thìn hối thúc:

– Ánh Tuyết, em phải thật bình tĩnh, nói anh nghe chuyện gì.

Thấy Ánh Tuyết thở hổn hển nói không nên hơi, Mai Ngọc ở bên cạnh cũng run lẩy bẩy nhưng giật lấy điện thoại của Ánh Tuyết:

– Anh Thìn, em Mai Ngọc đây. Chủ tịch bị bắt làm con tin rồi, anh đến đây ngay đi. Chúng em sợ lắm.

Thìn giật mình, y như rằng chủ tịch gặp chuyện. Thìn mặc dù lo lắng nhưng bình tĩnh ngay lập tức:

– Hai em cứ ở ngoài nghe ngóng tình hình, anh đến đó ngay lập tức.

Nói rồi Thìn cúp máy, để khỏi vướng víu bản thân, Thìn gửi ba lô và cây đàn ở quán nước ven đường, bật định vị vị trí của Thụy Kha, sau khi xác định khoảng vị trí ở một khu công nghiệp ở Hưng yên, Thìn đút điện thoại vào túi áo rồi vít ga hết tốc lực phóng vụt đi.

Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →