Người bảo vệ - Tác giả Cu Zũng

Phần 53

Chương 53/91
Phần 53

No phè phỡn cả hai cái bụng, Thụy Kha ăn bù cho cả ngày hôm nay không bằng, cô xoa xoa vào bụng hài lòng:

– Tôi nấu ăn như vậy được chưa Thìn?

Thìn đang lấy xương cá xỉa răng, cậu động viên chủ tịch:

– Mới học nấu ăn có mấy tháng mà được như vậy là OK rồi. He he he he. Cứ ăn uống kiểu này là phải chăm chỉ tập luyện không béo lên đấy.

Thụy Kha liếc xuống thân mình kiểm tra, không biết có phải mình béo, mình xấu không, đó là phản xạ của phụ nữ, cô buột miệng:

– Béo đâu nhỉ?

– Đấy là nói vậy thôi, Thụy Kha không béo, vừa phải. Đẹp.

Thụy Kha được khen thì híp mắt cười. Thìn xin phép chủ tịch đi việc riêng:

– Thụy Kha này, ăn xong tôi xin phép ra ngoài một chút nhé. Tôi đi có việc riêng. Khoảng hơn tiếng tôi về.

Thụy Kha thôi không cười nữa, người thì vừa về xong, nhìn nhau còn chưa đã, ấy vậy mà đã đòi đi chơi rồi. Khuôn mặt buồn rầu, tiu nghỉu, Thụy Kha khẽ gật đầu:

– Ừ, đi nhanh rồi về.

Sợ Thụy Kha hiểu lầm, Thìn nói ra lý do:

– Tôi đi mua mấy bộ quần áo thôi, ăn mặc tuềnh toàng quá. Xong việc tôi về ngay.

Thụy Kha biết lý do thì không còn sợ gì nữa, cô vui lắm nhưng vẫn giả bộ buồn rầu:

– Cho tôi… đi cùng được không? Ở nhà… một mình tôi buồn lắm.

Thìn thực sự không muốn Thụy Kha đi cùng, cậu không phải ngại dắt chủ tịch đi, cái cậu ngại chính là sợ chủ tịch lại trả tiền hộ mình. Như có thần giao cách cảm đoán được ý Thìn, Thụy Kha bẽn lẽn:

– Đi mà… tôi chỉ đi cùng thôi. Thìn mua gì thì mặc kệ Thìn. Tôi không can thiệp được không?

Thấy chủ tịch đã nói như vậy, để nàng ở nhà một mình kể cũng tồi tội. Thìn miễn cưỡng gật đầu.

Vừa gật đầu xong cái đã thấy Thụy Kha đổi thay nét mặt sang vui như trẻ vừa được cho quà, phụ nữ đúng là trở mặt còn nhanh hơn cả người ta trở bàn tay.

Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →