Phần 57
Lại nói về chiếc Audi Q5.
Đám đàn em Tiến cùi sau nhiều tháng trời theo dõi mọi hành tung của Thụy Kha nhưng không tìm ra sơ hở để có thể tiếp cận làm Tiến cùi hết sức lo lắng, tiền đã nhận của đại ca đủ rồi mà việc thì chưa xong. Nhưng Tiến cùi với đẳng cấp của mình không hề nản chí, hắn luôn động viên anh em phải thay nhau bám đuôi, chỉ cần một thoáng tách được tên vệ sĩ ra là hành động ngay. Và hôm nay là một ngày đẹp trời. Nhận thấy Thụy Kha vẫn ở trong xe khi vệ sĩ đi vào trong chợ, tên đàn em lập tức hành động, chiếc khăn có tẩm thuốc mê làm Thụy Kha vẫn đang bất tỉnh nhân sự bên ghế phụ.
Khi xe Audi vừa qua khỏi cầu Thăng Long, tên đàn em rút điện thoại ra gọi cho đại ca Tiến cùi:
– Đại ca, em bắt được con bé rồi.
Tiến cùi mừng như bắt được vàng, cuối cùng sau bao ngày lao tâm khổ tứ việc cũng đã thành, hắn truyền lệnh:
– Mày đang chạy đến đâu rồi? Thằng đi cùng mày đâu?
Vừa lái xe, tên đàn em vừa nói điện thoại:
– Em vừa chạy qua cầu Thăng Long, còn thằng Cu Tít đi cùng em đang chạy xe máy theo sau.
– Tốt, đưa ngay về đại bản doanh, báo anh em canh phòng cẩn mật, gặp biến thì cứ như lệ cũ mà làm. Tao đến ngay.
– “Vâng anh”, tên đàn em cúp máy rồi liếc nhìn con mồi đang nằm sõng soài trên bên ghế phụ. Nó chẹp chẹp miệng nghĩ: “Mẹ, con này ngon thật”.
Tiến cùi tắt máy, hắn cần gọi ngay một cuộc, không ai khác chính là ông Toàn.
Thìn phi lên được đến cầu Thăng Long thì chậm lại một chút và rút điện thoại ra định vị xem vị trí chủ tịch đang ở đâu, trên màn hình báo là Thìn còn cách chủ tịch khoảng 10 cây số nữa, hiện đang di chuyển trên đường từ cầu Thăng Long ra Sân bay Nội Bài. Thìn lại để điện thoại trong túi áo ngực rồi vít ga hết ga đuổi theo. Chiếc xe này này chạy hết ga mới lên được tầm 80 cây số một giờ, nếu phải chiếc Harley Davidson thì có lẽ cậu đã đuổi kịp rồi.
Cứ thế, một oto, một xe máy đang tăng hết tốc về một địa điểm tại một vùng nông thôn của huyện Sóc Sơn.
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →