Người bảo vệ - Tác giả Cu Zũng

Phần 76

Chương 76/91
Phần 76

Ăn cơm xong, chị Hợi… nh Dần dành phần việc rửa bát, Thụy Kha cũng đòi làm cùng nhưng mọi người không cho. Mẹ Thìn thì kéo áo Thụy Kha lại bảo:

– Con, hôm nay để các chị làm đi. Vào đây mẹ bảo.

Thế là Thụy Kha đành đi theo mẹ vào trong buồng của bà. Vào đến nơi, hai mẹ con ngồi trên chiếc giường, mẹ Thụy Kha hỏi:

– Con kể lại cho mẹ nghe xem nào, Út nó tỉnh từ bao giờ?

Và thế là Thụy Kha kể lại cho mẹ nghe giây phút mà cô được chứng kiến điều thần kì xảy ra, rồi cô cũng kể là anh Thìn cố tình giấu mọi người chuyện mình đã tỉnh để mọi người khỏi phải lên Hà Nội ngay. Nghe Thụy Kha kể, mẹ Thìn rưng rưng, bà vuốt tóc “con dâu”:

– Thụy Kha, con vất vả quá. Thằng Thìn mà đối xử không tốt với con thì cứ nói với mẹ.

Thụy Kha cầm lấy tay “mẹ chồng”, cô gục đầu vào vai mẹ mà ỏn ẻn:

– Mẹ, con không sao mà. Anh Thìn tỉnh lại là con mừng lắm rồi.

Rồi hai mẹ con còn tíu tít vài chuyện nữa mới dừng, cuối cùng bà bảo Thụy Kha:

– Con này, con về đây bố mẹ và các anh chị quý lắm. Con tùy gia nhập tục nhé. Ở quê ta có một tục lệ thường làm vào đêm 30 là tắm tất niên.

Thụy Kha trố mắt nhìn mẹ Thìn:

– Tắm tất niên ạ? Là như thế nào hả mẹ.

Mẹ từ từ giảng giải:

– Tắm tất niên mang ý nghĩa gội rửa những gì bụi bặm xui xẻo của năm trước và để bước vào một năm mới với mong muốn sức khoẻ bản thân luôn khoẻ mạnh, sạch sẽ, mới mẻ. Mẹ đã chuẩn bị lá thơm rồi, để mẹ bảo thằng Thìn lấy nước nóng ở trên nồi bánh chưng vào cho con. Con chuẩn bị quần áo đi.

– Vâng ạ.

Thụy Kha mang quần áo vào trong phòng tắm, một phòng cũng kiên cố và kín đáo ở phía góc trái căn nhà cấp 4. Thụy Kha nhìn thấy một chậu nhôm rất to, bên trong có rất nhiều loại lá khô khác nhau mà cô chỉ nhìn thấy lần đầu. Đang định tụt quần áo thì bên ngoài có tiếng gọi:

– Thụy Kha, mở cửa cho anh.

Thụy Kha mở cửa phòng tắm thì nhìn thấy Thìn khệ nệ bưng vào một xô nước nóng, nhìn thấy Thụy Kha, Thìn háy mắt:

– Chưa cởi đồ à?

Thụy Kha mắc cỡ quá cơ:

– Đáng ghét.

Nước nóng được đổ vào chậu nhôm, một mùi thơm nồng nàn dễ chịu do lá khô hòa với nước nóng, Thụy Kha thơm nhẹ vào má Thìn:

– Ra ngoài cho em tắm. Cấm nhìn.

Thìn trêu lại:

– Anh cũng phải tắm tất niên mà, mẹ bảo thế.

– “Thật á?”, Thụy Kha đâu có ngại được tắm cùng anh.

– Ừ, không tin thì hỏi mẹ xem.

Thụy Kha ngẫm nghĩ một hồi:

– Nhưng không được, em ngại lắm, ở đây còn nhiều người. Tí anh tắm sau đi. Rồi lên trên kia em cho tắm cùng.

Nói xong Thụy Kha đẩy đẩy Thìn ra khỏi phòng tắm.

Thế rồi 1 tiếng đồng hồ sau là thời gian mà vùng đất ven biển này nhường cho Thụy Kha tắm. Đó là tục tắm tất niên.

Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →