Phần 99
Vẻ xinh đẹp thẹn thùng của Tào Thù Lê rơi vào trong mắt Hạ Tưởng khiến tim hắn đập thình thịch. Hắn vẫn nghĩ cô còn nhỏ, kỳ thật ngẫm lại cô đã sắp 20 tuổi, là một cô gái lớn rồi. Dáng người cô có thể nói là hoàn mỹ, xinh đẹp hào phóng, tâm tư trong sáng, chính là mẫu cô gái mà đàn ông thích nhất. Hắn thật sự không có chút tâm tư nào thích cô sao?
Hạ Tưởng không đành lòng nhìn Tào Thù Lê bị quẫn bách, liền tiến lên giải vây:
– Thù Lê là một cô gái mà ai gặp cũng thích, tôi cũng khá thích cô ấy, chỉ sợ cô ấy ghét tôi. Ai cũng bảo tôi hơi đen, có phải Thù Lê thích tìm một bạn trai trắng trẻo một chút hay không?
Tào Thù Lê buông tha Mễ Huyên, nghe Hạ Tưởng nói nửa thật nửa giả, liền đảo mắt mấy vòng, cười mắng:
– Ai thích con trai công tử bột chứ? Trông xấu chết, hơi đen chút mới dễ nhìn.
Mễ Huyên cười ngặt nghẽo:
– Tốt lắm tốt lắm, hai người đừng tâng bốc nhau nữa. Tôi nghe mà đỏ cả mặt, không ngờ hai người lại da mặt dày như vậy, tán dương nhau như thể không có việc gì. Buồn cười chết tôi.
Mễ Huyên tiến lên giữ chặt tay Tào Thù Lê, đưa lên miệng thổi thổi:
– Cô bé Lê, đừng tức giận chị nữa nha. Chẳng phải là vì chị muốn tốt cho em sao? Em xem xem, thử một lần là thấy. Hạ Tưởng này cũng được, có thể tha thứ, có tâm tư, có tỉ mỉ, biết giải vây cho em, tuy rằng còn chưa đạt tới 1m8 như điều kiện của chị nhưng cũng coi như tạm ổn. Em có thích không? Nếu không thích thì để chị ra tay. So ra dường như ít hơn chị vài tuổi, chị thích phi công… Đến đây Hạ Tưởng, gọi là chị nào!
Hạ Tưởng cười chất phác:
– Chào chị họ…
– Thật ngoan ngoãn…
Mễ Huyên vui vẻ ra mặt, giơ tay muốn sờ đầu Hạ Tưởng. Hạ Tưởng còn chưa né tránh, tay cô đã bị Tào Thù Lê đẩy sang một bên.
Cô bé cũng khá bao che. Hạ Tưởng thấy Tào Thù Lê thở phì phì trừng mắt nhìn Mễ Huyên, bộ dạng như sợ món đồ chơi cô yêu thích bị người khác đoạt đi mất, không khỏi buồn cười trong lòng, lại thấy Mễ Huyên cười đầy đắc ý, hắn cũng cười ha hả nói:
– Chị họ, thật sự là nghe tên không bằng gặp mặt. Không ngờ bạn gái trước kia của em chẳng những không xấu còn vừa xinh đẹp và nóng bỏng, thật sự là làm cho người ta chấn động.
Mễ Huyên kinh ngạc há to miệng:
– A… Cậu nhận ra giọng tôi khi nào?
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →