Phần 30
Một tiếng đồng hồ sau, quán ăn Gà chỉ – Xa lộ Hà Nội, Quận 9.
– Oẹ… Oẹ…
– Trời ơi… còn cái gì đâu mà nôn hoài vậy?! – Thuỳ Vi lo lắng vỗ vỗ lưng tôi.
– Ha ha… Trời ơi tao cười chết mất…
– Hi hi…
Tôi cầm miếng khăn giấy của chị lau miệng rồi mệt mỏi quay lại bàn. Thấy tôi ngồi xuống, Thanh Thuỷ nén cười vuốt vuốt ngực tôi. Thằng Phương giơ ly bia về phía tôi:
– Lần này thật đáng giá… Ói cũng đáng.
– Đáng con bà mày… Mày giỏi thì đi quay cảnh đó… – Tôi cụng ly nó, uống ừng ực cạn sạch để nuốt xuống hết cảm giác tởm lợm cứ nhờn nhợt trào lên cổ.
– Ha ha… Bây giờ đoạn video đó mày tính làm gì?! – Thằng Phương xé cái cánh gà bỏ vào chén chị Vi, quay qua hỏi.
Tôi kéo tay Thuỷ đặt lên đùi mình, rồi trầm ngâm suy nghĩ:
– Tao tính để nguyên đó vài ngày… xem động tỉnh thế nào mới đưa lên mạng được…
– Như vậy… có ác quá không?! – Chị Vi chợt hỏi.
Nghe lời nói ấp úng của chị không hiểu sao máu nóng tôi lại bất ngờ sôi lên.
– Sao ác?! Nó dám lấy chuyện danh tiết của chị ra cười đùa, giờ chị lại lo cho nó sao?! Không tàn nhẫn với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân mình đó. Chị biết không hả?! Thanh Thuỷ suýt chút nữa phải hy sinh cả thân thể… chỉ để tìm được một cơ hội trả thù cho chị…
– Anh… thôi đi… – Thanh Thuỷ níu tay tôi.
Chị Vi cúi đầu, hai vai run run, nước mắt bắt đầu chảy. Không hiểu sao vẻ yếu đuối của chị lúc này lại không gợi lên tôi chút thương cảm, mà như thêm dầu vào lửa. Tôi không kềm được nói tiếp:
– Bao giờ chị mới hết kiểu yếu đuối như vậy?! Người ta leo lên đầu ngồi, chị còn sợ người ta trượt chân ngã sao?
– Im đi… Đủ rồi… – Thằng Phương nạt ngang.
Tôi buồn bực cầm ly bia uống một hơi cạn sạch. Phương hậm hực nhìn tôi, rồi nắm tay chị Vi nói:
– Thôi… Không có gì đâu… Phong nó chỉ muốn tốt cho chị…
Chị Vi gật gật đầu không trả lời nhưng bàn tay chị Phương đang nắm vẫn ngoan ngoãn để yên không rụt về.
Tất cả những cử chỉ nho nhỏ đó đều không thoát khỏi mắt tôi, nhưng lòng tôi lại trống rỗng vô cảm. Tôi nhìn lên tán cây xanh mát trên đầu, thầm thở dài. Giây phút tôi trả được thù cho chị, lại vô tình đẩy chị vào vòng tay người khác.
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →