Thụ tinh - Tác giả Fafamini

Phần 19

Chương 19/98
Phần 19: Lang băm

Hai ngày sau, Thảo đang dọn nhà thì nghe thấy tiếng chuông cửa, hóa ra là ông Vũ, bố chồng nàng.

– Bố! – Thảo thấy ông Vũ liền tỏ ra ngạc nhiên, không biết ông sang đây có việc gì. Mặc dù đã trải qua vài lần gần gũi nhưng Thảo vẫn luôn giữ khoảng cách với ông Vũ.
– Thằng Minh đâu rồi con, vào nhà đi con bố có chuyện muốn nói… – Ông Vũ vừa nói vừa bước vào nhà, nhìn mặt ông Vũ có nét đăm chiêu buồn bã khiến Thảo cảm giác như ông đã biết được điều gì đó.
– Dạ… anh Minh vẫn đang đi làm ạ… – Thảo theo sau ông Vũ vào ngồi ở sofa. Ông Vũ thở dài ngồi xuống, ông nhìn ra ngoài cửa sổ, linh cảm của Thảo là hoàn toàn chính xác…
– Sáng nay… Linh nó gọi cho bố… – Im lặng một lúc ông Vũ mới nói ra, y như rằng, Thảo mím môi ái ngại không dám nhìn thẳng vào mắt ông Vũ, nàng vốn định nói với ông chuyện này sau để cùng chồng đi khám thầy lang đã nhưng ai ngờ cái Linh nó không hỏi ý kiến nàng mà đã nói với ông Vũ trước.
– Dạ…
– Nó đã nói tường tận mọi việc với bố… hôm nay bố đến đây muốn hỏi ý kiến con… – ông Vũ nhìn Thảo làm mặt khổ.
– Dạ… con… đã bàn với anh Minh chuyện đó rồi ạ…
– Trời! Sao con lại nói cho nó… nhỡ đâu… – Ông Vũ rất buồn và hụt hẫng khi biết Thảo đã nói điều đó với con trai mình, như vậy đồng nghĩa với việc ông không được tiếp tục cùng con dâu làm mấy trò bậy bạ nữa, đây thực sự là một mất mát lớn với ông Vũ, vẻ mặt ông Vũ tiếc nuối trông thấy.
– Phương pháp này không thành công thì con nghĩ cũng nên nói với anh Minh, anh ấy cũng hỏi nhiều bố ạ, con không biết phải nói với anh ấy thế nào… con cũng không muốn gieo hy vọng cho anh ấy nhiều quá… con sợ anh ấy bị tổn thương, với lại ngộ nhỡ, anh ấy biết sự thật thì… con sợ lắm bố ạ… – Thảo nói không dám nhìn thẳng vào mắt ông Vũ.
– Vậy, còn cách nào nữa con… bố mẹ mong có cháu lắm rồi… – Ông Vũ khổ sở nói.
– Dạ chúng con vẫn còn một cách nữa ạ, nếu thành công con sẽ nói với bố đầu tiên, được không ạ…
– Nếu phương pháp y khoa tiên tiến còn không thành công, thì còn cách nào hả con? Bố nghĩ, chúng ta không nên quá cứng nhắc vấn đề này, con nên suy nghĩ về cách của Linh… – Ông Vũ nói mặt hơi hứng lên, khôn trông thấy, ông nhìn vào cơ thể con dâu trước mặt, bộ ngực to ẩn sau một lớp áo váy không có áo lót, đôi chân dài miên man trắng trẻo, đôi môi đỏ tươi xinh xắn… ý đồ của ông là quá rõ ràng…
– Con xin bố hãy tin tưởng bọn con ạ, còn cách của Linh… con nghĩ… nó không hợp với thuần phong mỹ tục của mình… – Thảo nhìn ra ngoài ban công.
– Con đừng quá cứng nhắc vấn đề đó, chúng ta… chúng ta vẫn hợp tác đúng không? Con hãy coi như vậy được không? Bây giờ thằng Minh không có khả năng nữa, bố rất buồn vì điều đó, nhưng còn buồn hơn nếu như gia đình mình không có một đứa nhỏ, con nghĩ mà xem… khoa học tiên tiến còn không giúp được, vậy còn cách nào hả con… – Ông Vũ đã quá mê mẩn con dâu, ông dùng mọi cách để khiến Thảo thay đổi suy nghĩ.
– Con… là con dâu của bố… chúng ta không thể tiếp tục như vậy được… con đã rất xấu hổ… – Thảo ngại ngùng nói.
– Bố xin con… xin con hãy suy nghĩ về vấn đề đó, được không con? – Ông Vũ vừa nói vừa đứng dậy đi qua chỗ Thảo, vì quá bất lực và thèm muốn con dâu nên ông không còn liêm sỉ mà ngồi xuống thềm. Ông không bao giờ quên cái hôm trên xe khách về quê, cái cảm giác được đút ngón tay vào trong âm đạo nóng bỏng ẩm ướt của con dâu, ông ao ước được đưa cái dương vật to tướng của mình vào trong cái lỗ khít rịt đó, điều đó còn sướng hơn tất cả những lần sướng của cả đời ông cộng lại…

Trong cuộc đời ông chưa bao giờ cảm thấy thuyết phục một cô gái khó đến nhường này, con dâu ông là một cô gái xinh đẹp hoàn mỹ, công dung ngôn hạnh đầy đủ nên việc thao túng nàng như những cô gái khác là điều khó hơn lên trời. Lúc này ông mặc kệ mình đang thể hiện là một kẻ không ra gì khi rất nhiều lần gạ gẫm con dâu, vẻ đẹp của Thảo đã khiến ông u mê, lạc lối… Bản chất ông dần được thể hiện nhiều hơn trước mặt Thảo, ông Vũ đã và đang thối rữa từ tâm hồn cho đến nhân cách, nhưng ông chẳng quan tâm nữa rồi… Một phần cũng do Thảo đã nhiều lần không kiềm chế được mà chiều hư ông Vũ, khiến ông nghĩ mình sẽ có cơ hội tiến xa hơn nữa… Mục đích duy nhất của ông lúc này chỉ muốn chiếm đoạt được thể xác của con dâu, nên khi nghe được phương pháp cuối cùng và duy nhất của Linh ông Vũ dường như được sống lại thêm một lần trai trẻ, nhưng ông đâu ngờ con dâu ông lại từ chối thế này, điều này khiến ông cực kỳ thất vọng buồn chán…

– Bố… bố ngồi dậy đi… bố đừng ngồi dưới đất vậy… – Thảo nắm vào tay ông Vũ kéo ông lên, nàng rất ngại khi thấy bố chồng như đang quỳ xuống với mình, nàng cũng cảm thấy bố chồng nàng rất mong muốn phương pháp mà cái Linh đưa cho, bỗng nàng cảm giác bố chồng mình 4 phần muốn có cháu, 6 phần muốn làm chuyện đó với nàng, đoán già đoán non cũng khiến cơ thể nàng phản ứng, gương mặt đỏ ửng ngại ngùng… Thảo nhìn gương mặt già nua của ông Vũ đang nhăn lại khổ sở lại thấy thương…
– Bố không dậy, bố muốn có cháu lắm rồi, nếu như chúng ta làm phương pháp kia bố chắc chắn sẽ đậu… – Ông Vũ gồng người gắng ngồi dưới đất cạnh Thảo như một đứa trẻ đang xin tiền mẹ, vứt bỏ mọi liêm sỉ đề quỳ gối cạnh con dâu.
– Thôi được rồi, con sẽ suy nghĩ, bố đứng lên đi ạ, con sẽ trả lời bố sau được không ạ… – Thảo đỏ mặt khi nói ra điều đó, nàng đành phải khéo léo xử lý chuyện này khi thấy bố chồng nàng đang rất cảm xúc, và có phần mất bình tĩnh, ông dần đánh mất đi sự uy nghiêm của một người bố, nên nàng đành miễn cưỡng nói dối ông Vũ.
– Thật không? Cảm ơn con! Cảm ơn con… – Ông Vũ thều thào nói và đứng dậy, vừa lúc đó cánh cửa kêu “cạch! Cạch!”… Minh mở cửa và bước vào nhà khiến ông Vũ và Thảo giật mình.
– Ơ bố! Bố đến lúc nào vậy?
– E hèm! Bố vừa đến! – Ông Vũ ho một cái lấy lại phong độ đứng thẳng người khoe ra cái bụng béo của mình.
– Bố đến chơi anh ạ, hôm nay anh về sớm thế? – Thảo lấy tay áp vào một bên má, nàng sợ Minh nhìn thấy vẻ mặt đang đỏ của mình.
– anh về tài liệu rồi anh đi luôn, à Thảo ngày kia nhé, anh xin nghỉ được rồi! – Minh cười đi đến ngồi cạnh Thảo, vuốt lên mái tóc mượt mà của nàng, nhìn hai người tình cảm ông Vũ có một chút ghen trong lòng.
– Thôi! Bố về đây! – Ông Vũ nghiêm nghị chắp tay sau đít chào các con rồi đi ra cửa, ông không quên quay lại nhìn Thảo một cái, thấy Thảo cũng đang nhìn mình, gương mặt xinh xắn của Thảo đang đỏ ửng lên, bắt gặp ánh mắt bố chồng Thảo liền quay lại nhìn chồng…
– Bố ở đây ăn cơm đã ạ! – Minh lễ phép nói, anh không hề biết bố anh và vợ vừa có một cuộc nói chuyện, Minh cũng không để ý hay quan tâm tại sao bố mình lại xuất hiện ở đây vào lúc này.
– Bố tạt qua một lát thôi, hai đứa mau mau cho bố và mẹ một đứa cháu đi nhé! Chờ lâu lắm rồi đấy! Khà khà!! – Ông Vũ cười nói và đi ra khỏi cửa. Minh với Thảo nhìn nhau cười mỉm, cả hai vợ chồng đang rất hy vọng vào phương pháp của ông thầy lang…

Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →