Phần 2
Đã năm ngày rồi kể từ khi ông Vũ bị con bé Trang nó bắt gặp được cảnh ông gian díu với Ly, ông Vũ đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này, không tự nhiên mà tối hôm đó con bé Trang lại dễ dàng vào khách sạn với ông, dễ nhưng lại không dễ, không hiểu ý đồ của nó là gì mà khiến ông Vũ đau đầu thế này… Chuyện ông với cái Ly mà lộ ra thì coi như xong, kiểu gì cũng đến tai bà Hiền vợ ông. Mấy ngày hôm nay con bé Trang nó tránh mặt ông Vũ suốt, chẳng biết nó đã nói chuyện đó với ai chưa. Càng nghĩ ông Vũ càng lo bởi vì nó cũng không phải đứa hiền lành gì, dám vào khách sạn với ông ngay lần đầu đi liên hoan thì khả năng cao con bé này nó sẽ không biết sợ, biết nể nang gì…
Ring ring ring… tiếng chuông điện thoại làm ông Vũ giật mình.
– alo bà gọi tôi…
– Ông khốn nạn kia!!! Về nhà ngay!!! – Đầu dây bên kia là giọng bà Hiền, nghe thấy vậy ông biết điều chẳng lành sắp xảy ra.
– Tôi đang đi làm…
– Không làm nụng cái gì nữa!! VỀ NGaY!!! Tút tút tút!! – Bà Hiền tắt phụt máy. Điều lo lắng của ông Vũ không ngờ lại đến sớm vậy, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó rồi, ông Vũ liền đứng dậy đi xuống cầu thang với vẻ mặt cau có. Trên đường về nhà ông Vũ nghĩ không biết bao nhiêu lý do để biện hộ cho việc ông với cái Ly, dù gì vợ chồng cũng mấy chục năm với nhau ít nhiều thì ông vẫn còn một lý do để nói. Tất cả đã chuẩn bị xong, ông Vũ tự tin bước vào nhà.
– Bà nó ơi!! – Vèo!!! – Cái túi quần áo bay qua mặt ông Vũ ra ngoài sân lăn long lóc.
– Ông cút đi!!! – Bà Hiền mắt long sòng sọc.
– Bà làm sao vậy, bà vừa bảo tôi về giờ lại đuổi tôi? – Ông Vũ chạy ra nhặt quần áo lại và đem vào nhà đóng cửa, kẻo hàng xóm lại thấy, nhìn ông đến tội, ở ngân hàng ông có thể là con hổ nhưng ở nhà ông chỉ là con mèo con.
Ông Vũ vừa vào nhà bà Hiền ném một đống ảnh và một cái usb màu đen vào người ông. Ông Vũ mặt cắt không còn giọt máu cầm ảnh lên xem, mắt ông Vũ mở to, đây không phải ảnh của ông với cái Ly, tất nhiên vì lúc đó con bé Trang đâu có chụp gì lúc đó. Nhưng ông nhìn kỹ lại toàn thấy ảnh của ông trên xe ô tô, rồi ảnh ở hành lang khách sạn, tất cả góc chụp đều giống kiểu chụp lén. Ông Vũ nhìn bà Hiền và mở laptop ra cắm usb vào, trong đó có một file duy nhất, ông giật mình khi mở lên, chắc chắn đó là cái đêm hôm đưa Trang vào khách sạn, chắc chắn là con bé Trang làm rồi, nó đã có ý định từ trước, tiếng của nó cũng đã làm méo, chỉ để giọng chuẩn của ông Vũ. Mặt ông Vũ đỏ như gấc, máu ông sôi lên, ông tức điên mà chưa biết phải giải quyết con bé này như thế nào, hành động này của nó nằm ngoài sức tưởng tượng của ông, ai mà ngờ được… Nhưng quan trọng bây giờ phải giải quyết “con hổ” này kiểu gì.
– Ông già rồi đấy ông Vũ ạ, ông làm cái trò mèo sau lưng tôi bao nhiêu lần rồi, mà con bé 28 tuổi, bằng tuổi con dâu ông đấy ông Vũ ơi! – Bà Hiền nói giọng đay nghiến, trong quá khứ cũng một vài lần cái danh Fuck guy đến tai bà Hiền nhưng bà Hiền đều tha thứ cho ông vì ông đã hứa hẹn rất nhiều.
– Bà nghe tôi giải thích, lúc đó tôi chỉ đưa nó vào khách sạn cho nó ngủ, vì nó quá say rồi… – Ông vũ ấp úng, kế hoạch giải thích chuyện con bé Ly không có tác dụng, chuyện này ông không lường trước được.
– Ông nghĩ tôi còn tin ông chắc? CÚT!!! Cút ra khỏi nhà!!! Tôi không muốn nhìn mặt ông nữa! – Bà Hiền trừng mắt tay chỉ ra ngoài.
– Bà Hiền! Tôi không muốn đôi co với bà, nếu bà là một người phụ nữ bình thường… thì tôi đâu có muốn như vậy, bà nghĩ bà làm tròn trách nhiệm một người vợ? – Ông Vũ nheo mắt lại, trong giọng nói ông chất chứa sự đau khổ.
– Cái loại như ông mà còn đòi hỏi sao ông Vũ?
– Loại như tôi? Cái nhà này là ai một tay gây dựng?
– Ông thích kể công chứ gì ông Vũ, nếu chẳng phải bố tôi giúp ông vào được cái ngân hàng và leo lên chức đó thì ông có ngày hôm nay KHÔNG?
– Hừm!!! – Ông Vũ mắt đỏ quạch, nghiến răng.
– Bà… bà là cái loại…
– Loại gì? Loại gì? – Bà Hiền trừng mắt.
– Là cái loại đàn bà LÃNH CẢM!!! Nếu như bà không bỏ bê tôi suốt mấy chục năm qua, thì tôi có như thế này không? HẢ??? – Ông Vũ gào vào mặt bà Hiền. Bà Hiền bỗng im bặt không nói được câu gì nhưng vẫn trừng mắt nhìn ông Vũ.
– Từ khi đẻ thằng Minh, bà có cho tôi động vào người không? HẢ? Bà Hiền! Tôi hỏi bà? Thằng chó nào nó chịu được cơ chứ? Không phải vì tôi mang ơn ông ngoại TÔI BỎ BÀ LÂU RỒI!!!
– CHOaNG!!! – Chiếc cốc trên bàn đập mạnh xuống đất.
– Ông CÚT Ra KHỎI NHÀ MaU! CÚT!!! – Bà Hiền trừng mắt dứt khoát. Ông Vũ cũng không vừa, ông đi thẳng ra khỏi nhà đóng chiếc cửa gỗ RUỲNH!!! Một cái.
… Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện
Mọi thứ lại trở nên tĩnh lặng, phải rất khó khăn để ông Vũ đưa thằng cu cửng to tướng này chọc xuống bồn cầu và đái từ từ nếu không sẽ bắn tóe loe ra bồn cầu nhà chúng nó, phải mất hơn 1 phút ông Vũ mới đái xong, ông đứng dậy ôm chim đi ra ngoài, bỗng từ đâu trong không gian tĩnh lặng vang lên một tiếng “a~…”. Mắt ông Vũ mở to đứng im bất động, tim đập thình thịch không biết có phải thứ ông đang nghĩ không. “a~…” Lại một tiếng nữa vang lên, lồng ngực ông Vũ thở mạnh vì tò mò, ông liền rón rén tiến dần đến cửa phòng ngủ của hai đứa nó, càng đi gần đến nơi càng nghe rõ hơn, chắc chắn chúng nó đang… đang làm chuyện rồi… “a… a… a…” tiếng rên rất đều và nhỏ vang ra từ căn phòng ngủ. Chân tay ông Vũ run lẩy bẩy tiến gần đến sát cửa phòng, ông Vũ tự cảm thấy bản thân mình bệnh hoạn, nhưng không rình lúc này thì chẳng biết bao giờ mới co cơ hội, đường đường là một giám đốc lại đi làm cái trò mèo này, ông Vũ thấy xấu hổ nhưng nhỡ đâu qua việc này ông lại biết được lý do tại sao chúng nó mãi chưa có con thì sao, có một lý do chính đáng khiến ông cảm thấy nhẹ nhõm hơn, và có mấy khi được nghe tiếng rên của cái Thảo đâu, lý do đó tiếp thêm cho ông Vũ dũng cảm để tiếp tục lén lút nghe chúng nó làm tình.
– anh… bình tĩnh thôi… a… – ông Vũ áp tai vào cửa vừa nghe vừa run như người đi ăn trộm.
– Bình tĩnh sao được… lần nào cũng sướng quá… – Tiếng thằng Minh hổn hển…
– Tại anh suốt ngày công công việc việc đó, làm ít thì làm gì có con được cơ chứ…
– anh biết em chịu thiệt thòi nhiều… he he… vì tương lai của gia đình mà em…
– Tương lai gì thì cũng phải có một mụn con chứ anh…
– anh xong rồi… he he… – “Quái lạ, xong rồi? Chúng nó không mãnh liệt cho lắm thì phải” ông Vũ nghĩ thầm.
– Hôm nay được hẳn 5 phút cơ đấy… – “Cái quái gì, có nghe nhầm không, cái Thảo vừa bảo chỉ mới 5 phút sao? Chẳng lẽ thằng Minh bị yếu sinh lý?” Ông Vũ đứng ngoài lo lắng, có lẽ đây là lý do chúng nó mãi không có con?
– ai bảo của em khít quá, lần nào cũng làm cho người ta ra nhanh… – Nghe chúng nó nói chuyện mà tim ông Vũ như muốn bắn ra ngoài, điều này càng làm ông Vũ thêm mê mẩn và tò mò về cơ thể con dâu mình.
– Em muốn rộng ra cũng chẳng được, của anh có nhiêu đây…”cọt kẹt” – Hình như là tiếng giường, chúng nó đang đùa nhau sao? Nói như cái Thảo thì chắc thằng Minh chim không được to lắm.
– Em thích trêu anh không? Này thì trêu anh này!!! Ha ha!!!
– anh!! Đừng cù em, buồn lắm!!! Ha ha!!! Em đùa, tại anh làm việc đêm ngày thì sức đâu ra, với lại cả tháng mới động vào người ta một lần thì chả thế à, hứ!
– Vậy em có hài lòng không? Có yêu anh không? – Minh hỏi như đứa trẻ con sợ mất bạn.
– Dời ạ, suốt ngày hỏi câu đó, có chứ! anh nghĩ em là đứa con gái dâm đãng chắc, anh càng không động vào người em thì em càng giữ được vẻ đẹp thời con gái chứ hihi – ông Vũ nghe đến đây cũng hiểu phần nào cuộc sống gia đình bọn nó, bảo sao cái Thảo 28 tuổi mà nhìn nó trẻ và ngon vậy, thằng Minh này, con trai ta thật đấy nhưng không biết hưởng là dở rồi con ơi…
Ông Vũ từ từ đứng dậy rút về phòng không chúng nó bất ngờ đi ra thì chết. Ông Vũ về phòng với một tâm trạng nứng hơn bao giờ hết, ông liền chạy ra ban công lấy quần lót của Thảo về phòng thủ dâm, ông vừa sóc ông vừa nghĩ đến cái bím khít mà thằng Minh nói, ông nhớ đến cái cổ áo hở của Thảo lúc cúi xuống, nhớ bộ mông mẩy của con bé mỗi lúc nó đi lại trong nhà, tất cả những thứ đó khiến ông Vũ phát điên, ông sóc nhanh, cái dương vật 20cm của ông giật giật phụt ướt đẫm quần lót của con dâu.