Phần 81
– Hay… chúng ta… đổi địa điểm nhé! – Minh thở mạnh cười trừ, trong lòng anh bắt đầu hiểu bản thân mình đã sai từ đâu mà dẫn đến phản ứng này của vợ… Thảo không nói gì, mặt nàng lạnh te đứng dậy đi ra khỏi phòng và hướng về nhà vệ sinh, ông Phú thì nhanh nhảu mặc lại chiếc quần cũ kỹ của mình.
Sau khi thanh toán tiền, cả ba người lên xe tìm một khách sạn gần đó.
Sau khi thuê hai phòng cả ba người cùng nhau lên tầng 8, vì thuê hai phòng nên lễ tân và những người ở đó chẳng ai nghĩ ngờ gì về việc họ sắp làm… Một ông già trông khắc khổ, đen nhẻm gầy gò xấu xí… còn lại là một đôi uyên ương đẹp như trong phim bước ra. Họ chỉ tò mò không biết thân phận bác Phú như thế nào mà lại đi với hai người họ.
– Phòng đẹp quá… phòng này… có đắt không cháu? – Ông Phú bỏ dép ở ngoài và lấm la lấm lét đi vào trong ngó nghiêng xung quanh.
– Bác yên tâm, cháu trả xong hết rồi ạ, mà bác đi tắm qua đi he he… – Minh ghé đầu vào nói thầm với ông Phú, anh biết vợ mình ưa sạch sẽ, như vậy mới làm nàng cảm thấy có hứng thú… ông Phú nghe vậy gật gù rồi đi vào phòng vệ sinh.
– Thảo này! Anh có việc cần đi gấp, em và bác Phú ở đây nhé! – Minh chống nạnh nói, anh ngó quanh phòng đứng suy nghĩ một lúc…
Mặt Minh lặng xuống, anh đi ra nói thầm vào tai Thảo “chỉ dùng tay thôi nhé… ở đây không có bao đâu…” Minh cười trừ, lúc này tự dưng cảm giác anh lại rất nửa vời, thực sự tâm lý của Minh không ổn định chút nào, chỉ là bỗng dưng lo cho vợ và có một chút ích kỷ và phải dặn dò Thảo không được làm tình với bác Phú… Thảo cau mày nhìn Minh đi ra cửa… không biết thực sự anh ấy muốn cái gì nữa… Thảo ngồi xuống giường, nàng thở dài khi nghĩ đến căn bệnh quái ác này của chồng… Hôm nay nàng cảm thấy rất buồn khi chồng mình xử sự như vậy… anh ấy lên cơn còn chẳng thèm để ý đến cảm xúc của mình… rồi lại dở mấy trò đến khách sạn, đẩy mình cùng một phòng với bác Phú… sau đó lại nhắc không được làm chuyện ấy… hmm… anh ấy nghĩ mình là ai mà phải nói như vậy chứ… chưa kể ngộ nhỡ anh ấy đẩy mình với một gã đàn ông nào và bị hắn ta hiếp thì sao?
Tại sao anh ấy chỉ biết nghĩ cho bản thân như vậy… sao lại có con người kỳ lạ đến mức này cơ chứ… Thảo ngồi trên giường đung đưa đôi chân dài của mình mặt trầm tư suy nghĩ, nàng nhìn xuống những ngón chân thon dài trắng trẻo và thở dài nghĩ bố mẹ đẻ ra mình xinh đẹp đến từng ngón chân thế này, được ông trời ban cho vẻ bề ngoài hơn người… nhưng tại sao anh Minh lại không biết trân trọng cơ chứ…
Căn phòng trở nên im lặng, chỉ có tiếng xả nước trong phòng tắm, Thảo nhìn vào cửa phòng tắm và có chút hồi hộp, nhưng ngồi chờ thế này thật mất hết thể diện, Minh đã đưa nàng vào tình huống gì thế này… Chả lẽ anh ấy nghiêm túc thật hay sao, nhưng… anh ấy đâu có ở đây… làm sao mà thấy những điều này mà thỏa mãn cơ chứ… Bất chợt Thảo nghĩ đến chuyện lúc nãy anh ấy thuê hai phòng cạnh nhau… nghĩ có điều mờ ám ở đây, Thảo đứng dậy sờ vào những vách tường dán toàn loại giấy dán tường cao cấp… và nhìn ngó các vận dụng trong phòng thấy không có gì bất thường… nhưng… anh ấy chắc hẳn đã có cách gì đó, có khi anh ấy còn đang theo dõi mình ấy chứ… bằng âm thanh?
Hay hình ảnh?
Thảo cau mày suy nghĩ mãi mà không đoán được… nàng biết chồng nàng rất nhiều trò, anh ấy cũng rất thông minh, điều gì anh ấy mà thực sự muốn anh ấy sẽ làm bằng được mới thôi…
– “Cạch!” – Tiếng cửa phòng tắm mở ra… ông Phú khúm núm mặc cái quần đùi cũ và cái áo ba lỗ trắng đi ra… bên dưới gọi là chiếc quần đùi nhưng thực ra nó là quần lót trong của mấy ông già… lúc này nhìn chiếc quần vổng hẳn lên, chứng tỏ bác Phú đang rất hứng tình mà cứng lên rồi. Nhìn thấy Thảo bác Phú không nói gì, ông cúi mặt khép nép đi ra chiếc ghế nhỏ ngồi vì sợ Thảo nhìn thấy cái cục u trong quần mình. Thảo không nói gì, chỉ thấy gương mặt có phần lúng túng và đỏ dần lên, có lẽ nàng đã liếc thấy cái thứ đó rồi… Không gian bỗng im lặng không ai nói với ai câu gì…
– Hờ hờ… – Tiếng thở của Minh trong căn phòng bên cạnh, anh liếm lưỡi nuốt nước bọt liên tục, trên tay anh cầm chiếc điện thoại iphone đời mới nhất, bên trong đó là hình ảnh căn phòng bên kia.
Lúc vào phòng Minh đã để cục sạc iphone ngụy trang camera của mình lên chiếc tab đầu giường cạnh chiếc đèn ngủ, chiếc camera mà anh đã mua từ trước cũng để thỏa mãn cơn bệnh hoạn của mình bằng cách lén lút rình rập Thảo, anh luôn mang nó theo xe ô tô sợ để ở nhà Thảo sẽ tưởng là cục sạc thật và làm hỏng. Ngay lúc đổi địa điểm, trong đầu Minh đã nảy số rất nhanh và quyết định dùng chiêu trò này để thỏa mãn, không ngờ nó có tác dụng hơn anh tưởng, chỉ cần thấy vợ mình và ông Phú ngồi cùng nhau trong căn phòng Minh đã cứng lắm rồi, anh cởi hết quần áo nằm lên giường mân mê con cu nhỏ của mình để sẵn sàng sóc lọ.
Anh không muốn để vợ cảm thấy khó chịu, anh muốn Thảo từ từ cảm nhận những điều đó một cách tự nhiên nhất… khiến vợ mình tự cảm giác và khám phá con cu khủng của ông Phú bảo vệ… như vậy nàng mới cảm thấy thoải mái được. Nhưng lần đầu tiên thế này anh không nghĩ vợ anh sẽ để cho ông Phú làm chuyện đó, vì cô ấy là một người khá bảo thủ trong chuyện tình dục, rồi sẽ ngồi im như búp bê thôi nếu như ông Phú không chủ động làm gì, tuy nhiên tính của ông Phú lại nhút nhát, ông ta sẽ chẳng dám làm gì vợ mình mất… Minh cảm thấy tình huống này thực sự thú vị mà, rồi ai sẽ là người phải chủ động đây. Minh mỉm cười, anh tự cảm thấy mình thật ngu ngốc khi xử sự như vậy trong nhà hàng, nếu muốn vợ và ông Phú phô diễn cảm xúc thật thì phải để họ riêng tư thế này mới phải…
… Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →