Phần 9
Sáng sớm hôm sau Thảo dậy đã không thấy chồng đâu, lúc này là 8h sáng chắc Minh đi làm, vệ sinh cá nhân xong Thảo đứng trước gương nhìn cơ thể mình. Thảo mặc một bộ váy ngủ hai dây màu trắng, tóc búi cao, bộ ngực to thả rông tròn xoe trong chiếc váy, Thảo đưa một bàn tay lên bóp nhẹ và đẩy lên một chút, hai má ửng hồng thở dài, tối hôm qua nàng đã cố tình mặc bộ váy ngủ sexy này cho Minh xem, nhưng chồng nàng lại ngủ thiếp đi vì mệt. Thảo đã nằm suy nghĩ rất lâu về quyết định quan trọng sắp tới, nàng có nên lấy tinh trùng bố chồng để sinh con, đã có lúc rất muốn, nhưng có lúc lại không, vì nếu như nàng quyết định tiếp tục thì đồng nghĩa với việc nàng phải dấu chuyện này với cả gia đình hai bên, dấu cả người chồng người mà nàng hết lòng thương yêu, đó là trở ngại duy nhất lúc này, nhưng đây lại là vấn đề bất khả kháng…
Nhiều lúc Thảo nghĩ về phương pháp thụ tinh khiến nàng đỏ mặt, mặc dù là thụ tinh ống nghiệm nhưng đó lại là tinh trùng của bố chồng và trứng của nàng, vừa nghĩ Thảo vừa đưa tay xuống chiếc bụng phẳng lỳ của mình xoa nhẹ, Thảo mím môi, chả hiểu sao tối qua nàng nghĩ về điều đó khá nhiều, cảm thấy cơ thể mình tiếp nhận gen và tế bào của bố chồng nó cứ sao ấy, không phải là người mình yêu, là người mình tôn trọng và kính nể thôi cảm giác thật khó tả, nếu như Minh đồng ý cho thụ tinh ống nghiệm của người lạ có khi Thảo không suy nghĩ nhiều vậy, nàng là phận làm dâu, là một cô gái đoan trang nết na, việc mang thai với tinh trùng bố chồng là điều hiếm hoi xảy ra trong xã hội này, điều này làm nàng rất ái ngại, vì thế cái bí mật này phải chôn vùi cùng những người liên quan, phải có cam kết đàng hoàng không hậu quả sẽ thật khôn lường…
Thở dài một cái Thảo nhìn lại cơ thể mình, tự bản thân bỗng thấy tiếc nuối cho một cơ thể căng tràn sức sống, đầu ti nàng bỗng nổi lên cứng đơ, gần đây từ lúc bố chồng ở cùng, Thảo phải thừa nhận cơ thể nàng nhạy cảm hơn, đầu ti hay nổi lên, không như đợt trước, rất ít khi nàng có cảm giác nhiều ở phần ngực như lúc này, chẳng phải do thứ ấy sao, Thảo muốn phủ nhận nhưng những hình ảnh đó liên tục hiện lên, nhất là những lúc nghĩ về vấn đề thụ tinh nhân tạo, tại sao cứ nghĩ mãi về thứ đó… Thật khó chịu làm sao… khó chịu vì tự cảm thấy bản thân hư hỏng…
Thảo mở cửa định bước ra ngoài nhưng nghĩ thế nào lại quay vào trong mở tủ lấy áo lót, nàng vén chiếc váy ngủ lên tận cổ lộ hẳn ra một cơ thể trắng trẻo nõn nà, những đường cong mềm mại chạy từ lưng xuống tận gót chân hồng, có duy nhất chiếc quần lót ren trắng đang ôm lấy bộ mông to của nàng, Thảo cầm chiếc áo lót từ từ mặc vào, bây giờ có lẽ nàng sẽ phải mặc áo lót ở nhà, phải ý tứ một chút trước mặt bố chồng, trước đây không phải do nàng vô tư mà do ngực nàng ít phải ứng nên dù có không mặc thì cũng không thấy gì. Đó là suy nghĩ ngây thơ của Thảo thôi chứ ông Vũ cáo già kiểu gì cũng biết.
– Thảo ơi! – Bỗng bên ngoài có tiếng ông Vũ, Thảo giật mình quay đầu lại thấy ông Vũ đang đứng ở cửa rồi.
– a!!! Bố!!! – Thảo nhanh tay kéo chiếc váy xuống rồi hét lên.
– Ơ! Bố xin lỗi!!! – Ông Vũ giật cả mình lẩn ra phòng khách, tim ông đập nhanh vì vừa rồi ông vừa nhìn thấy bộ mông to tròn của con dâu mình, cơ thể con bé phải gọi là tuyệt phẩm giai nhân, nhìn bộ mông ấy ông Vũ chỉ muốn ước được doggy một lần rồi chết ông cũng mãn nguyện.
Lúc sau Thảo bước ra ngoài mặt hơi đỏ, cứ tưởng đóng cửa rồi, đầu óc lú lẫn quá, tự nhiên “chiêu đãi” bố chồng một màn khó quên.
– Bố xin lỗi, thấy cửa phòng mở nên bố ngó vào xem, sáng nay con không có tiết dạy trên trường à? – Ông Vũ ngồi ở sofa, ông vừa nói vừa liếc vào chiếc váy ngủ của Thảo, áo hai dây, váy thì chưa tới đầu gối, đôi chân dài của Thảo lúc nào cũng làm ông Vũ mê nhất, vừa trắng vừa thẳng, bộ mông thì cong lên trong chiếc váy, có một điều lạ ông Vũ nhận ra ngay đó là con bé đang mặc áo lót, nhìn phần ngực chắc chắn cái là ông nhận ra ngay mặc dù chiếc áo lót Thảo mặc là loại áo không gọng và không dây, ôm vừa vặn bộ ngực khủng.
– Sáng nay con không có tiết ạ, bố ăn gì chưa con nấu. – Vừa nói Thảo vừa đi thẳng vào toilet, nàng rất ngại chỉ dám hỏi vài câu xã giao, không biết lúc nãy ông Vũ đã nhìn thấy gì chưa, nhưng nghĩ kỹ thì đó cũng chỉ là vô tình nên Thảo mặc kệ.
– Ừ bố ăn tạm cái bánh rồi, con ăn đi. – Vừa nói ông Vũ vừa liếc theo dáng Thảo, ông nghiến răng một cái, càng ngày nhìn con dâu ông càng ngon, con bé mặc bất kể bộ đồ gì cũng làm ông Vũ siêu lòng, kể cả là một chiếc quần dài, ông cũng nhìn không sót một chi tiết.
Lúc sau Thảo đi ra ngoài, nàng chuẩn bị điểm tâm, thỉnh thoảng nàng quay lại liếc nhìn ông Vũ, việc thụ tinh nàng đã quyết định tuy nhiên lúc này lại không biết phải bắt đầu như thế nào, việc chủ động nói chuyện về vấn đề tế nhị này còn khó hơn lên trời. Hôm nay là cơ hội tốt để nói chuyện nhưng nàng lại chẳng dám, ai đời con dâu lại đi nói toẹt với bố chồng những chuyện như vậy.
– Sao con thở dài nhiều vậy? Có chuyện gì đúng không? – Ông Vũ đứng ngay sau Thảo lúc nào không biết.
– a! Bố! Làm con giật mình. – Thảo giật thót tim quay lại đập đập tay vào ngực.
– Bố đi lẹp bẹp cái dép con không nghe thấy à? Con có chuyện gì đúng không? Bố thấy con thất thần lắm. – Ông Vũ đứng cạnh Thảo nhìn vào chiếc nồi xem Thảo nấu gì. Nhìn ông Vũ đứng còn thấp hơn Thảo một chút, cái bụng béo nhô ra như bà chửa, hai tay chắp sau đít nhìn đúng kiểu ông khọm già.
– Dạ, không có gì đâu ạ hihi, bố ăn không con nấu luôn nha. – Thảo cười mỉm nhằm che đi sự căng thẳng trong mình. Đến nước này có lẽ nàng sẽ phải nhờ cái Linh nói chuyện hộ, đằng nào thì việc này cũng chỉ có nàng, ông Vũ và Linh biết, tốt nhất nên để cái Linh mở lời, còn về sau nàng sẽ tự tính.
– Con ăn đi, bố pha ly cafe đến trưa ăn là vừa khà khà… – Ông Vũ cầm ấm siêu tốc lấy nước, thỉnh thoảng khẽ cạ vào người Thảo một cái, mùi thơm của Thảo khiến ông Vũ càng thêm mê mẩn con dâu mình, gần đây ông rình mò mấy đêm chẳng nghe thấy chúng nó động tĩnh gì, sáng nay con bé lại ăn mặc mát mẻ thế này, chẳng phải nó cũng chẳng ngại bố nó sao, nhưng lạ cái nó lại mặc áo lót, chuyện này thật khó hiểu… Không biết thằng Minh thấy vợ nó ăn mặc thế này trước mặt bố mình nó có phản ứng gì không…
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →