Phần 35
Đã đến chung cư, tôi lái xe xuống hầm và đi thang máy lên nhà, ra mở cửa là ba tôi, nhìn thấy tôi, ba tôi hơi có vẻ giật mình, ngẩn người ra, tỏ rõ vẻ xấu hổ lúng túng…
Dĩ nhiên ngủ với vợ của con trai, làm sao mà không xấu hổ lúng túng được…
– Ba! – Tôi mở lời chào ba.
– Phong… Phong, về rồi đấy hả con. – Ba tôi mỉm cười nói.
– Ba! Thuyền đâu ba? – Tôi tiến vào nhà cởi giày đặt lên tủ và quăng đôi dép xuống sàn, xỏ vào và đi vào nhà, tự nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
Ông Chức nghe Phong nhắc tới Thuyền, bất ngờ ngẩn người ra sau đó vội vàng nói:
– Thuyền nó nằm cả chiều ở trong phòng, không thấy đi ra ngoài…
Tôi đã nhìn thấy ba và Thuyền ôm nhau trong video, cũng biết ba nói như vậy vì không muốn tôi hiểu lầm, tôi “dạ” một tiếng và đi thẳng vào trong, chỉ nghe thấy ba tôi đang nói với theo:
– Phong! Bé Mây đâu con, sao ba không thấy bé Mây về cùng con?
– Bé Mây hôm nay muốn ngủ với bà ngoại, cho nên con đưa Mây sang bên ngoại rồi! Tôi vội vàng trả lời ba.
– À vậy à! – Ba tôi nói xong liền đi vào trong bếp.
Tôi đi đến cửa phòng ngủ của 2 vợ chồng, cầm nắm cửa vặn để mở, “cạch cạch”, cửa đã bị khóa bên trong, chả nhẽ Thuyền cả chiều chỉ ở trong phòng thật sao, hay nàng cùng với ba thương lượng xong cố ý quay video như vậy để tôi xem hay sao? Tôi vừa nghĩ vừa đưa tay lên gõ cửa:
– Thuyền… Thuyền ơi… anh về rồi nè, mở cửa cho anh. – Chỉ 2 giây sau Thuyền mở cửa ra, trên người nàng đang mặc bộ quần áo ngủ sáng nay, nhìn nàng thật xinh đẹp, nhìn thấy tôi mặt nàng đỏ lên, sau đó mỉm cười nói:
– Chồng! Anh về rồi sao. – Sau đó nhìn ra sau lưng tôi rồi ngó nghiêng.
– Bé Mây đâu anh?
– À! Bé mây đòi ngủ với bà ngoại, cho nên lúc đi chơi về anh đưa bé Mây qua nhà ông bà rồi, em yên tâm. – Tôi vội vàng nói với nàng.
– Vâng! Hôm nay bé Mây có ngoan không anh? – Tôi và Thuyền cùng đi vào phòng.
– Ngoan! Bé Mây nghe lời lắm. – Tôi thuận miệng nói với nàng, sau đó liền lén nhìn quanh phòng một vòng, muốn xem có dấu vết gì đáng ngờ để lại không, nhưng chẳng thấy gì cả, tôi hơi thất vọng. Dù một chút dấu vết cũng không có, trong lòng tôi lại nghĩ, nếu Thuyền và ba làm chuyện đó, thì cũng không thể làm trong này được, Thuyền đâu có ngốc như vậy!
– Anh! Anh đang nhìn gì vậy, chả nhẽ không nhận ra phòng chúng mình sao?
Việc tôi lén quan sát trong phòng cũng bị Thuyền phát hiện, tôi liền cười ngại nói với nàng:
– Không! Anh có nhìn gì đâu. Ha ha ha! – Trong lòng tôi thầm nghĩ, Thuyền thông minh như vậy, nhất định có thể đoán được tại sao tôi lại muốn quan sát phòng! Ha ha…
Thuyền nghe xong nở nụ cười nói với tôi:
– Anh đừng mất công xem, cả chiều em nằm trong phòng, không có đi đâu hết.
Tôi nghe nàng nói xong thấy như kiểu nàng đã biết hết, tôi liền lúng túng nhìn Thuyền cười ngại…
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →