Phần 36
– Phong! Các con cũng trưởng thành đủ lông đủ cánh hết rồi, mình cũng là đàn ông, ba thấy Thuyền nó có vẻ rất tức, lát nữa con cầm sợi dây chuyền kim cương sang dỗ nó đi! – Ông chức hoàn toàn yên tâm cho nên có vẻ dạy dỗ Phong.
– Vâng! Ba! Con biết rồi, cảm ơn ba đã quan tâm! – Tôi cố gắng giả vờ, khiến ba tôi thấy thoải mái, như vậy ba tôi và Thuyền mới tiến triển thêm.
Ba tôi tỏ ra không hề nao núng nữa, nhưng so với bình thường thì hơi có chút khách khí, trong lòng ba đã thoải mái hơn, cho nên liền nói:
– Phong! Con đem sợi dây chuyền đến cho Thuyền, con nhất định phải nói dễ nghe một chút, dù sao vợ con cũng là phụ nữ, nhường nhịn một chút cho họ vui lòng.
Tôi nghe xong trong lòng thầm nghĩ, hiện tại thì ba đã ôm Thuyền một chút, đều không có gì quá đáng hơn, tôi đã suy nghĩ nhiều, nhưng cũng chỉ dừng ở phỏng đoán thôi, tôi liền nói với ba:
– Ba! Cảm ơn ba đã nhắc nhở.
– Phong! Chúng ta là cha con, cũng là hai người thân thiết, cho nên con đừng nói lời cảm ơn, con nói cảm ơn ba thì khác gì ba là người ngoài nào! Ha ha – Ba tôi cười nói với tôi.
– Vâng! Ba. – Tôi thấy ba tôi vui vẻ như vậy trong lòng cũng vui theo, chỉ cần giúp ba tôi không còn cảm thấy áy náy, có lợi cho mối liên kết phát triển của Thuyền và ba là được rồi!
Tôi ăn xong cơm, liền đi lấy sợi dây chuyền kim cương để chuẩn bị tặng nàng, sau đó tay trái cầm hộp quà dấu phía sau lưng, chủ yếu muốn tạo bất ngờ cho nàng, tôi bỗng dưng cảm thấy xấu hổ, vì nghĩ cho cùng sợi dây chuyền này là do ba mua cho Thuyền chứ không phải tôi mua. Đi tới cửa phòng, tôi nhẹ nhàng mở cửa ra thấy Thuyền đang cầm di động đang xem cái gì.
Biết tôi đi vào phòng nhưng nàng cũng không thèm quay ra nhìn tôi một cái. Trong lòng tôi cảm thấy có một chút buồn bực, trước khi ăn cơm tôi cũng chỉ nói trêu nàng là sang phòng ba ngủ cùng ba, nàng liền tức giận như vậy. Nhưng về cơ bản tôi cũng không biết Thuyền đang có suy nghĩ gì. Bởi vì một phần Thuyền sáng hôm nay đã cùng ba chồng quan hệ, bất kể như thế nào thì trong lòng nàng cũng bị áp lực rất lớn, nàng cũng với ba chồng đã loạn luân ngay trong nhà của hai vợ chồng, lại phải nói dối chồng nàng, đã thế chồng nàng lại nói sau nàng có thể cùng ba phát triển đi xa hơn, trong lòng nàng lại áp lực xấu hổ hơn nữa, rồi nghe chồng nàng trêu và nói nàng sang bên phòng ba ngủ cùng ba đi, cho nên nàng cảm thấy đặc biệt tức giận.
– Hì hì, vợ yêu đang xem gì vậy? – Tôi đi đến cạnh giường, cợt nhả nằm ngang trên giường nhìn Thuyền nói.
Thuyền nghe xong cũng không thèm để ý đến tôi, đã thế nàng còn xoay người quay lưng lại với tôi.
– Thuyền, rốt cuộc là em bị sao vậy, vừa rồi anh chỉ nói giỡn với em thôi! Em đừng tức anh nữa được không – Tôi vội vàng dụ dỗ nàng.
– Như vậy mà là đùa à! – Thuyền lí nhí nói với tôi.
– Thuyền, chồng sai rồi, cho chồng xin lỗi, thực sự xin lỗi vợ! – Tôi vội vàng nói với nàng.
Thuyền nghe xong cũng thấy suôi lòng liền quay lại với tôi, nhưng trên mặt nàng đã chảy vài giọt nước mắt, tôi thấy vậy liền hơi cảm thấy lo lắng, vội hỏi nàng:
– Thuyền! Sao em lại khóc?
– Thuyền sụt sịt nói với tôi:
– Anh nghĩ em thích lắm à? Em không phải vì ba anh bị bệnh oái oăm, không phải vì yêu anh, yêu gia đình này nên mới làm như thế à? Bây giờ trước mặt ba, em không còn một chút tôn nghiêm nào, anh còn nói em sang ngủ với ba, khác gì anh nhượng lại em cho ba, em có thể không tức anh sao???
Tôi nghe xong mới chợt hiểu vấn đề, trong thời gian này tôi chỉ nghĩ đến thú vui bệnh hoạn của mình mà không hề nghĩ đến suy nghĩ của Thuyền, đây thực sự là lỗi của tôi, tôi liền vội vàng nói với nàng:
– Thuyền! Anh thực sự có lỗi với em, thời gian qua anh chỉ nghĩ đến cảm nhận của anh, không để ý đến tâm tư của em, thực sự xin lỗi em, sau này anh cam đoan sẽ để ý tới cảm xúc của em hơn.
– Chồng! Em sợ anh nghĩ em là loại đàn bà không biết xấu hổ, sợ anh xem thường em, sợ anh không thương em, sợ anh đột nhiên rời bỏ em, anh… em thực sự rất sợ… – Thuyền nói với tôi bằng tất cả trái tim.
– Thuyền! Tuyệt đối không bao giờ anh nghĩ về em như vậy, chỉ có thể anh sẽ yêu em nhiều hơn thôi!
Tôi nói xong liền đưa tay trái đang giấu sau lưng ra trước mặt nàng:
– Thuyền! Anh tặng em!
Thuyền thấy trong tay tôi một hộp quà, mới đầu nàng ngẩn người ra sau đó liền hỏi tôi:
– Chồng, đây là cái gì vậy?
– Vợ yêu, vợ mở ra xem đi! – Tôi có chút kích động nói với Thuyền.
– Gì đây ta, gì mà bí mật ghê ha. – Thuyền nhận hộp quà rồi lẩm bẩm nói. Nhưng trong lòng nàng lại nghĩ, Cuối cùng thì anh Phong cũng đem chiếc vòng do ba chồng mua tặng cho mình, nhưng mình nhất định phải giả vờ bất ngờ cảm động, không được để lộ ra sơ hở gì, nếu không anh Phong mà biết thì sẽ không hay chút nào.
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →