Loạn luân mẹ và con

Phần 16

Chương 16/53
Phần 16

Giả vờ miễn cưỡng, Lan đánh lên lưng Vũ mấy cái rồi cũng ôm chặt lấy cổ Vũ để chàng cõng nàng đi, áp mặt lên cổ Vũ, nàng khẽ cắn tai em mấy cái, cái lưng ấm áp của Vũ làm nàng chỉ muốn được Vũ cõng đi mãi không thôi, qua những phòng bệnh chật chội dành cho những bệnh nhân thường, những con người mệt mỏi nằm chen chúc nhau khắp trong phòng và cả ngoài hành lang nữa, nhìn những đứa bé rúc vào lòng mẹ thiu thiu ngủ, nàng lại thấy chúng thật hạnh phúc, và nàng đến những ngày xa xưa trong căn nhà nhỏ, tuy cuộc sống còn nhiều khó khăn vất vả, nhưng đó lại chính là những ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời nàng, nhưng giờ đây, mọi thứ đã thay đổi, và chỉ còn một mình bờ vai của Vũ là nàng có thể nương tựa, ôm chặt lấy em, nàng thì thầm trong sự xúc động:

– Vũ… ơi. Lan yêu Vũ lắm… đừng bao giờ… bỏ Lan nghen…

– Ừhm… nhưng mà… yêu kiểu nào mới được chứ…

– Đương nhiên là… chị yêu em rồi… – nàng ngượng ngùng…

– Vậy thôi hả… nếu vậy thì… chắc có lúc em phải bỏ chị đi thôi!

– Hả… cái gì! Tại sao bỏ tui!

Đặt chị ngồi xuống ghế, cậu cười.

– Thì… nếu mình chỉ là chị em… thì đến lúc chị… yêu người khác rồi đi lấy chồng… sao em còn ở bên chị được nữa…

– Vậy… nếu… tui không đi lấy chồng thì sao…

– Thì… ế chứ sao trời! Hỏi vậy mà cũng hỏi!

Lan nhéo em một cái thật đau, nàng giận Vũ không chịu hiểu ý mà nàng muốn nói, nhưng không để chị buồn, nằm tựa đầu vào lòng Lan, cậu thì thầm:

– Sau này… muốn làm vợ em không…

Ôm đầu Vũ kéo sát vào lòng, nàng thở dài.

– Làm vậy… sao được…

– Sao không được… chỉ cần chị muốn là được…

– Chị… không biết… chị sợ lắm…

Đưa tay lên vuốt ve gương mặt xinh đẹp của chị, Vũ cười…

– Sợ gì… bộ em không yêu anh hả…

– Cái gì… dám gọi tui là em hả, muốn gì đây…

– Hihi… thì đồng ý làm vợ tui rồi mà…

– Ai đồng ý đâu… tui chưa nói gì nhen…

Kéo vạt áo nàng lên, Vũ úp mặt vào trong bụng Lan rồi hôn lấy hôn để, tay chàng lại mò lên trên ngực Lan để tìm cặp vú tròn trịa của Lan.

– Trời… ai thấy thì sao… bỏ ra…

– Ai biết đâu mà…

– Thôi mà… vào phòng đã Vũ… nhanh đi…

Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →