Phần 17
Nằm một mình trong phòng đợi mẹ, tự dưng chưa bao giờ Hùng lại cảm thấy thèm muốn được ngủ cùng Hồng đến thế, mỗi phút qua đi, người chàng lại càng lúc càng nóng bừng bừng lên, tự dưng những hình ảnh ở quá khứ lại dồn dập kéo đến trong đầu chàng, đó là những hình ảnh về cơ thể mẹ cậu, đó là những lần cậu tắm chung với mẹ lúc nhỏ, rồi những lần cậu vô tình trông thấy Hồng thay đồ, và đang nhớ nhất vẫn là nhưng đêm cậu ngủ chung giường cùng ba mẹ, nữa đêm tỉnh dậy, những tiếng rên khe khẽ, những tiếng thở nặng nhọc làm cậu thức giấc. Trong bóng tối, tuy không biết ba mẹ mình đang làm những gì, nhưng cậu biết chắc rằng đó là việc mà mấy đứa bạn cậu gọi là “đụ nhau”…
Càng lúc những ý nghĩ đen tối càng xâm chiếm đầu Hùng, mò tay vào trong quần, cậu lôi cố ép cái dương vật căng cứng của mình vào giữa hai đùi trước khi mẹ vào, nhưng không hiểu điều gì lại khiến cậu bắt đầu bóp lấy cái buồi và sục liên tục, hình ảnh trong đầu Hùng bây giờ không còn là những chị nữ sinh lớp trên xinh đẹp hay cô bạn gái của cậu nữa mà là chính là mẹ cậu… tuy chưa bao giờ Hùng nhìn được cơ thể trần truồng của mẹ, nhưng ấn tượng đầu tiên về cơ thể Hồng trong Hùng chính là… chùm lông mu rậm rạp của nàng và cặp vú căng tràn… tay chàng sục nhanh dần…
Tiếng mở cửa làm cậu chợt sực tỉnh khỏi cơn khoái cảm, bỏ tay ra khỏi buồi, cậu nhìn ra ngoài cửa, mẹ cậu đang bước vào với nụ cười nở trên môi, và vẫn như mọi ngày, Hồng bước vào phòng cậu với cái áo ngủ mỏng manh và cặp ngực buông thõng không áo lót làm hằn lên hai cái núm vú khêu gợi, mỗi bước đi của nàng lại làm mùi sữa tắm thơm lừng phảng phất khắp căn phòng.
– Nhìn cái gì mà nhìn kĩ vậy! – Hồng phát hiện ra ánh mắt bất thường của con…
– À… đúng là… nay mẹ… mập ra đó nha! – Cậu vội chối phắt đi.
– Lại chê nữa, ghét không!
– Hihi… nói lộn, đẹp ra chứ không phải mập ra!
– Cái lưỡi uốn éo thấy sợ! Còn làm gì nữa không tui tắt đèn nè.
– À… tắt đi, ngủ chứ làm gì nữa…
Hồng vừa nằm xuống giường, Hùng đã vội vã quay đi trùm mền kín mít lại, vì càng ngửi cái mùi thơm lan tỏa từ người Hồng, buồi của Hùng cứ tự dưng lại cương cứng lên, Hồng nhìn con ngạc nhiên, tự dưng sao hôm nay Hùng có những hành động rất kì lạ, không bình thường như mọi ngày, đúng là cái tuổi dậy thì, đứa nào cũng dở dở ương ương không biết đường nào mà lần, Hồng vừa định nằm xuống ngủ thì lại thấy Hùng lò đầu ra khỏi mền, nhìn nàng, Hùng ấp úng.
– Có… cần đấm lưng không…
Lại một sự quan tâm chăm sóc bất thường của Hùng nữa làm Hồng ngạc nhiên, bình thường thì phải năn nỉ mỏi cả miệng thì Hùng mới chịu xoa lưng matxa cho nàng, tự dưng hôm nay lại chủ động đến vậy.
– Trời, có phải là Hùng không vậy! Chắc ngày mai trời bão quá – nàng trêu Hùng.
– Thì… muốn đấm thì đưa đây đấm cho… chứ có gì đâu…
– Thôi, không cần đâu, nay má… không mỏi.
Thật ra nàng đang tiếc hùi hụi, nhưng vì lỡ mặc váy ngủ nên không thể nào để Hùng… kéo lên được…
– Làm cả ngày mà không mỏi hả…
– Thiệt mà… nhưng mà… chắc mai mỏi nữa, tối mai… nhớ đấm cho má nha…
– Trời, chưa gì mà biết tối mai mỏi, quay lưng đây, nhanh đi…
Vừa nói Hùng vừa áp tay lên vai mẹ rồi bóp nhẹ, chỉ vậy thôi cũng đủ làm người Hồng như mềm ra, quả thật hai bờ vai nàng đã mỏi nhừ sau một ngày làm việc.
– Thôi… không cần đâu… ahh… ui…
Miệng thì từ chối là vậy nhưng Hồng vội vã quay lưng sang để cho Hùng bóp cho dễ. Người nàng như tan ra dưới bàn tay của Hùng, tuy là con trai nhưng vì không phải làm gì nặng nhọc vất vả nên bàn tay chàng mềm và ấm áp chưa không thô ráp chai cứng như bàn tay của Chiến – chồng nàng, vì đã đấm bóp cho mẹ không ít lần nên trên người Hồng, xoa bóp vuốt ve chỗ nào làm nàng thích nhất thì Hùng đều biết cả, nhưng mục đích của cậu… không phải chỉ là làm cho mẹ thư giãn mà chàng còn muốn hơn thế nữa…
Ngồi dậy… chàng xoa dần xuống bên dưới lưng Hồng, rồi giả vờ hỏi…
– Phải dưới đây cũng mỏi không…
– Ừhm… từ trên cổ xuống dưới lưng chỗ nào cũng mỏi, tay nữa nè… bóp cho mẹ đi… – Hồng thú nhận…
– Vậy mà kêu không mỏi, úp xuống đi, con xoa cho…
Hồng cười thích chí, chưa bao giờ nàng thấy con mình ga lăng đến vậy, kê cái gối rồi úp mặt xuống, nàng nằm im chờ đợi sự chăm sóc của con, bàn tay Hùng hết xoa hai bên cổ rồi lại ấn lên bả vai rồi kéo xuống hai bên hông, cả cơ thể mệt mỏi của nàng h thấy nhẹ nhõm hẳn.
– Ui… đúng rồi… mạnh lên xíu nữa đi Hùng…
– Đã không…
– Đã lắm… mạnh lên nữa đi…
– Nhưng mà… cái áo vướng víu khó chịu quá… cởi ra nhen…
Đặt tay lên vạt áo Hồng, Hùng vừa kéo nhẹ lên, vừa nhìn mẹ thăm dò.
– Ấy… thôi… không cần đâu… con cứ làm bên ngoài cũng được… cũng đã lắm… ahhhh…
Nhưng nàng không thể phản đối thêm khi Hùng đã tốc ngược váy ngủ nàng lên khỏi đùi…
– Ấy… đừng con… – nàng cảm thấy ngượng khi cặp đùi mình bị hở ra…
– Gì đâu mà ngại, tối om mà… – Hùng vẫn lì lợm kéo ngược áo ngủ của mẹ lên, dần dần cặp mông của nàng cũng tuột ra khỏi áo ngủ…
– Nhưng mà… – miệng thì phản đối nhưng nàng vẫn nhích người lên để cho Hùng tuột hết cái áo ngủ lên trên, dù sao thì tắt điện rồi, nó có thấy được gì đâu, mà nó là con mình mà, có gì mà phải ngại – nàng nhủ thầm.
Còn Hùng thì đang hồi hộp đến vỡ tim, chàng không hiểu tại sao mình lại có một hành động bạo dạn đến vậy, nhưng mà dù sao thì… mọi chuyện đã rồi, có lẽ mẹ không hay biết gì ý định của mình – chàng tự nhủ… đặt tay lên đùi Hồng… tay chàng xoa nhẹ quanh đầu gối… rồi dần dần tiến lên trên…
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →