Phần 149
Chưa ngủ được, trong đầu lại hiện nhiều suy nghĩ. Khẽ mở chiếc cửa kính của căn phòng. Nó ngồi lên bậc cửa đón luồng gió từ biển thổi vào, cũng như đếm những vì sao. Mỉm cười, mỗi lần như thế này nó lại nhớ đến cô bạn gái đồng hương của nó là Huệ Chi. Đang du học bên nước ngoài, cũng lý do là vì tình yêu. Trước khi yêu, ai mà biết được, tình yêu cũng là con dao hai lưỡi mà người sử dụng phải biết làm sao cho khỏi bị đau. Nghĩ thấy buồn cho nhỏ, mà cũng buồn cho chính bản thân mình. Nhớ lời nhỏ Chi, nếu ai có duyên thì tự khắc sẽ đến với nhau thôi. Nhỏ là con gái còn biết chạy trốn để quên đi người nhỏ yêu, nó thì cũng có cách khác để quên, nhưng không phải là chạy trốn mà là muốn tìm ai đó để thay thế. Càng nghĩ vậy, nó càng thấy mình phấn trấn với ý định cưa đổ con nhỏ ngạo mạn ở trong thư viện. Đang tự vạch ra một kế hoạch trong đầu thì nó sực nhớ đến Tâm. Tối nay nó không đến, chẳng biết nhỏ sẽ như nào nữa. Đành nhắn tin báo cho nhỏ.
– ” Anh có việc, hôm nay với mai anh không qua được, tự ôn nhé em.”
Tin nhắn từ “Tâm kute”. Đến rất nhanh, giờ này nhỏ vẫn chưa ngủ.
– “Anh đi đâu mà bận? Biết em chờ cả tối không?”
Liền sau đó, nó chưa kịp bấm nhắn lại thì nhỏ gọi.
– “Alo?”
– “Anh đang ở đâu thế?”
– “Ở xa.”
– “Xa là ở đâu?”
– “Hải Phòng!”
– “Sao lại ở đấy?”
– “Chỗ làm của anh tổ chức cho đi chơi, nên đi cho biết.”
– “Sao không bảo để em đi với?”
Đầu giây bên kia giọng nhỏ xíu, chắc sợ hai bác tỉnh, nhưng nó vẫn thấy được sự nhõng nhẽo.
– “Em còn phải đi học mà?”
– “Không chịu đâu!!”
– “Không chịu cũng phải chịu!”
Nhỏ Tâm nói như trẻ con, nó thấy vui chút vì sự hồn nhiên này. Đầu giây bên kia bỗng im lặng. Tưởng nhỏ giận.
– “Vậy thôi đi ngủ nhé!”
… Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →