Người bảo vệ - Tác giả Cu Zũng

Phần 83

Chương 83/91
Phần 83

Buổi tối hôm đó, Thụy Kha làm việc đến muộn mới về, cả hai về thẳng nhà Mai Ngọc thăm bé Cún và ăn cơm tại đó xong mới về nhà. Khi Thụy Kha và anh Thìn về rồi, Nụ mới lại gần hỏi thăm, lúc có mặt hai người ở đây cô tuyệt không dám hỏi. Với cô, anh Thìn và chị Thụy Kha tuy gần hơn chị Mai Ngọc thật nhưng cô có cảm giác họ cao vời vợi nên không thể gần gũi mà bắt chuyện được:

– Chị, ở công ty hình như có chuyện gì à? Dạo gần đây em thấy cả chị và chị Thụy Kha đều khá căng thẳng và mệt mỏi.

Thấy Nụ quan tâm đến mình, Mai Ngọc đang nựng nựng bé Cún, bé đã biết bò rồi, cô nghển cổ lên lén nhìn cặp vú đang căng mọng sau lớp áo của Nụ. Dạo gần đây, cô thường hay bị như vậy, lúc đầu thì còn hối lỗi, còn ăn năn mỗi lần nhìn vào những điểm nhạy cảm trên thân thể trinh nữ mới lớn của Nụ, nhưng giờ thì không còn cảm giác đó nữa, thay vào đó là cảm giác hứng thú, cái hứng và nứng giống như khi xưa cô nhìn vào đũng quần anh Thìn vậy. Mai Ngọc nói:

– Uh, công ty dạo này đang gặp chút khó khăn. Nhưng em đừng lo lắng gì cả, chị tin là chủ tịch sẽ chèo lái công ty vượt qua giai đoạn này thôi.

Nụ quay lưng vào rửa bát, cái mông đít tròn lẳn tròn lơ chổng ra ngoài thu hút ánh nhìn của Mai Ngọc, Nụ nói với ra:

– Chị Thụy Kha giỏi lắm hả chị?

Mai Ngọc tự do để mắt mình tập trung ở đít Nụ:

– Chủ tịch rất giỏi là đằng khác, Hưng Thịnh mới đầu chỉ là một công ty nhỏ thôi, nhưng nay đã là một công ty lớn tầm quốc gia rồi đấy. Sau này em đi học thêm kế toán rồi về công ty làm luôn. Chủ tịch chỉ thị cho chị vậy.

– Vâng, chị ấy cũng nói với em như thế lúc em còn ở quê.

Nhìn vào cái quần lửng đến quá đầu gối của Nụ, tự dưng Mai Ngọc muốn cái quần ấy ngắn hơn một tẹo, nhỏ hơn một tẹo và bó hơn một tí. Cô nảy ra một ý:

– Nụ này, rửa bát nhanh lên rồi hai chị em mình cho bé Cún đi chơi, tiện thể mua mấy bộ quần áo cho em. Chị thấy mấy bộ em mặc cũ hết rồi.

Nụ vẫn tập trung rửa bát, những động tác xếp bát làm đôi mông đít lúc lắc nhìn đến là vui mắt:

– Vâng, lát chị em mình cho bé Cún đi chơi. Còn mua quần áo thì thôi chị ạ, em toàn ở nhà, thỉnh thoảng chạy xuống siêu thị mua đồ chứ có đi đâu đâu mà cầu kỳ làm gì ạ.

Đúng là trước nay Nụ vẫn sống tiết kiệm và giản dị, cô nhiều lần còn ngồi tỉ mỉ mà khâu lại những cái quần áo bị sứt chỉ. Từ lúc lên đây cô cũng chưa bao giờ mua sắm một cái gì cho bản thân mình cả, toàn bộ tiền lương đều gửi về cho bố mẹ không giữ lại một đồng nào. Nhà có hai chị em gái nên Nụ thường dùng chung đồ với chị Mai Ngọc. Từ dầu gội, xà phòng tắm đến cả băng vệ sinh.

Mai Ngọc không trả lời, cô để kệ cho Nụ hiểu như vậy, rồi khi đi vào siêu thị thuyết phục Nụ cũng không muộn.

Quả đúng như vậy, khi đi vào siêu thị, Mai Ngọc phải nằn nì mãi Nụ mới đồng ý thử vài ba bộ đồ mặc ở nhà do chính Mai Ngọc chọn. Nụ ngần ngừ mãi vì mấy bộ độ chị Mai Ngọc chọn thật là sexy, cô chưa mặc kiểu này bao giờ.

Về đến nhà, Mai Ngọc nhặt một bộ ra và yêu cầu Nụ mặc thử cho cô xem. Đó là một bộ đồ bằng vải satanh mát mẻ, mỏng dính và ngắn cũn cỡn. Cái áo hở vai chỉ có 3 cái cúc cách nhau một đoạn dài, cái quần màu hồng thì chỉ dài quá bướm một tí, ống quần thì rộng nguếch ra.

Ỡm ờ mãi Nụ mới lò dò từ trong nhà vệ sinh đi ra. Mai Ngọc có chút thất thần vì lấp ló giữa các hàng cúc áo là màu trắng của cái áo lót. Cái quần satanh này không làm lộ mu bướm vì không phải loại quần bó nhưng cái vểnh ra gì gió quạt, nếu sơ ý một chút thôi có thể làm người đối diện nhìn thấy “hàng hóa” bên trong.

Nụ mặc xong ra cho chị xem rồi ngay lập tức chạy tọt vào nhà vệ sinh, chính bản thân cô cũng hồi hộp, có cảm giác gì đó khác lạ giống như mình vừa khoe thân thể trước bạn trai vậy. Chị em ở với nhau lâu ngày, ít nhiều gì cũng có lúc đập vào mắt mình những bộ phận nhạy cảm của chị Mai Ngọc. Ban đầu thì cũng không có để ý gì đâu, “hàng của chị” cũng chẳng khác “hàng của mình” cái gì cả, cũng to to, múp múp như nhau. Nhưng nhìn nhiều thành quen mắt, đâm ra thỉnh thoảng lại để ý.

Nói đâu xa, ngay như tối hôm kia đấy thôi, lúc chị cho bé Cún ậm ti, cả bầu vú sữa căng tròn trắng tinh tênh hênh ra ngoài không muốn nhìn cũng chẳng được, lúc đó tự dưng Nụ lại muốn chị đổi bên cho bé Cún để được nhìn thấy cùng một lúc cả hai cái bầu sữa ấy.

Rồi hôm qua, lúc chị và mình ngồi đếm bước bò của bé Cún, chị mặc một cái quần lửng giống như cái mình vừa mặc thử, lấp ló thập thò là khoảng âm hộ của chị, Nụ không nhìn rõ nhưng có một điểm là cô cứ nghĩ mãi, đó là hình như bướm chị rất khác mình, bướm chị nhiều lông lắm, lông rất dài, rất rậm và rất đen.

Khác với bướm mình lông lồn lơ thơ rất ít.

Nụ bắt đầu tò mò.

Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →