Phần 64
Sáng hôm sau, Thảo mở mắt dậy, thấy Minh vẫn ngủ ngon lành, nàng ngồi dậy nhìn xuống bên dưới thì đã không thấy bố chồng đâu. Thảo vuốt tóc sang mang tai rồi cầm điện thoại xem giờ… lúc này mới 6h30 không biết bố Vũ đi đâu mà sớm như vậy. Thảo lật chặt ra, nàng thấy một vũng nước đã khô bên dưới đệm, hai má nàng đỏ lên khi nghĩ tới chuyện tối qua… nhưng lúc này nàng lại cảm thấy cơ thể rất sảng khoái và tràn đầy sức sống… Thảo bước xuống giường, nàng vơ đống quần áo mà nàng đã đạp xuống đất tối qua và vào phòng vệ sinh.
Thảo nhấc váy tụt quần lót và ngồi xuống bồn cầu, sau khi tuôn ra những dòng nước trắng tinh khiết thì một giây sau Thảo cảm nhận có thứ gì đó ấm ấm chảy xuống… nàng thò tay xuống thì mới biết đó là tinh trùng… “sao có thể được… tại sao bố lại bắn nhiều đến vậy… đến giờ vẫn chảy ra sao… không biết lần này có thụ thai được không nữa…” Thảo đỏ ửng mặt, nàng nghĩ đến lời cái Linh nói về lượng tinh trùng của đàn ông… “bắn nhiều hay ít là do sức khỏe của mỗi người và do một yếu tố hết sức quan trọng, đó là càng hưng phấn lượng tinh trùng sản sinh ra càng nhiều… vậy bố chồng mình đã sướng đến vậy sao… hmm cũng phải thôi…” Thảo mím môi làm hai bên má phúng phính hơn… nàng vừa xấu hổ vừa cảm thấy tự hào khi cơ thể mình đã khiến một người lớn tuổi kích thích đến vậy… Mà… điều đó… cũng tốt thôi, càng bắn nhiều tỷ lệ đậu thai càng cao mà… Thảo ôm má, nàng cảm thấy có rất nhiều hy vọng vào lần thụ tinh này…
20 phút sau, Thảo tắm xong, nàng mặc lại đồ cũ của mình, và giặt giũ sạch sẽ đống quần áo đã bẩn tối qua, sau đó Minh mới tỉnh dậy. Thảo rút ga giường, ga chăn gối và ôm ra ngoài.
– Con dậy rồi à? – Nàng vừa bước qua phòng ăn thì nghe thấy tiếng ông Vũ, Thảo liền đứng lại tay vẫn ôm bộ chăn ga gối.
– Vâng… bố dậy sớm thế ạ? – Thảo không dám nhìn thẳng vào mắt ông Vũ.
– Con đem đồ đi đâu đó? – Ông Vũ đứng ở bếp mỉm cười nói, nhìn ông có vẻ rất hạnh phúc.
– Con mang giặt bố ạ… – Nói xong Thảo cúi mặt xấu hổ đi nhanh ra khu máy giặt. Ông Vũ cười và nhìn theo dáng của con dâu mình. Trái tim ông đập rộn rã khi nhìn Thảo, con bé cao quá… ba vòng lại chuẩn đến từng centimet… thật là tự hào… Ông Vũ không bao giờ có thể ngờ mình sẽ được quan hệ với con dâu… Kiếp trước chắc ông ăn ở phúc đức lắm nên kiếp này mới may mắn và sung sướng đến vậy.
7h15 sáng, bà Hiền về đến nhà, cả nhà ngồi quây quần ăn sáng với nhau như không có chuyện gì xảy ra. 8h kém 15. Minh và Thảo xin phép ra về. Sau khi đưa vợ về chung cư Minh lái xe đi làm. Còn Thảo ở nhà dọn dẹp và tắm lại thêm một lần nữa, nàng thay một chiếc quần đùi khá ngắn, chỉ dài qua mu bướm một chút, chiếc quần ôm sát bộ mông to của Thảo khiến nó vểnh lên khiêu khích và gợi dục. Bên trên nàng mặc một chiếc áo phông bó sát vào eo, và tất nhiên nàng không mặc áo lót nên phần ngực to tròn của Thảo được chiếc áo ôm sát lại, trông hơi hơi xệ xuống một chút vì sức nặng, khi di chuyển nhìn ngực Thảo nẩy lên trông khá nặng nề, chắc chắn đôi lúc Thảo cũng cảm thấy bất tiện vì nó to quá… Nhưng bộ ngực này chắc chắn là niềm mơ ước của toàn bộ nữ nhân trên thế giới.
9h25… Thảo ngồi thu chân lên ghế và nhìn ra ngoài cửa sổ, nàng nghĩ đến việc tối qua, nếu như không phải vì thụ tinh để có em bé thì liệu lúc đó nàng có đồng ý cho bố chồng làm như vậy không… thực sự mà nói bố chồng nàng là bậc thầy chớp cơ hội, không để nàng suy nghĩ dù chỉ một chút… chả lẽ trước đây với những cô gái khác ông ấy cũng như vậy sao… nhưng… thực sự… cái đó quá to mà… phải nói là ngoại cỡ… cái thứ đó… nó khiến Thảo khó có thể cưỡng lại được… và… kỹ năng của bố chồng nàng cũng khiến nàng cảm thấy rất thoải mái, chứ không hề đau đớn như tưởng tượng… Nhưng… lúc này… cảm giác xấu hổ với bản thân và với Minh đang lớn dần trong Thảo… nàng không nghĩ mình đã đi xa thế này… chả lẽ tình dục nó lại thao túng con người đến thế sao? Nó còn nguy hiểm hơn cả những gì cái Linh và đám bạn của nàng hay nói…
Nếu như rơi vào tình cảnh gặp một tai nạn nhỏ như đợt về quê… khi bị thằng nhỏ họ hàng sờ ngực và phải sóc lọ cho nó nữa… chuyện đó có thể không nói ra, nhưng việc này… là việc lớn… liệu nàng có thể dấu được đến lúc nào đây… Chồng nàng đã chịu thiệt thòi quá nhiều rồi, giả dụ như căn bệnh của anh ấy có thể chấp nhận bác Phú… nhưng với bố đẻ của mình… anh ấy sẽ không chịu được thì sao… Nhưng… khi nghĩ đến những đứa trẻ… nghĩ đến bố mẹ… nghĩ đến tương lai và những người nối dõi… điều đó lại cho nàng có thêm hy vọng và tự tin… Thảo thở dài cảm giác vừa lo lắng vừa vui vì nàng sắp có em bé…
– Tính toong!!! – Bỗng tiếng chuông cửa reo lên làm Thảo giật mình. Lúc này là 9h30 sáng, ai lại đến vào giờ này… Thảo đứng dậy ngó qua lỗ tròn trên cửa thì giật mình vì đứng sau đó là ông Vũ.
– Con chào bố! – Thảo mở cửa ra và lễ phép chào, vừa mới gặp buổi sáng mà không biết ông đến đây có việc gì.
– Minh đi làm chưa con? – Ông Vũ khệ nệ cái bụng phệ đi vào trong nhà.
– Dạ, anh ấy đưa con về đây rồi đi làm luôn rồi ạ… – Thảo đứng ở cửa hai bàn tay đan vào nhau để ở giữa bụng, những ngón tay nàng lúng túng bấm bấm vào nhau… lúc này nàng đã đoán được phần nào việc ông đến đây.
– Vậy à? Con đã cảm thấy gì chưa?
Ông Vũ ngồi xuống sofa nhìn Thảo cười dê, cơn gió ngoài cửa sổ hắt vào khiến mái tóc bạc thưa thưa của ông bay lên trông thật hài hước.
– Cảm thấy gì ạ? Con không hiểu ý bố… – Thảo quay người về phía cửa… nàng suy nghĩ điều gì đó rồi chốt cửa và kéo khóa xích bên trong. Sau đó Thảo đi đến ghế sofa ngồi đối diện bố chồng.
– Thì chuyện thụ thai đó… hôm qua là ngày rụng trứng của con mà… – Ông Vũ đứng dậy vừa nói vừa đi sang ngồi cạnh Thảo và đưa tay đặt xuống bụng nàng.
– Dạ… Chưa ạ… làm gì nhanh thế hả bố… – Thảo đỏ mặt nhìn xuống bàn tay ông Vũ đang xoa bụng mình. Không hiểu tại sao Thảo lại để im cho ông xoa ở đó.
– Bố tưởng phải biết luôn chứ… – Ông Vũ cười dâm dê, ông thừa biết phải một thời gian nữa mới biết có đậu hay không nhưng ông đang cố tình đưa đẩy Thảo để thực hiện ý đồ quá rõ ràng của mình. Nói xong ông tiếp tục ngồi sát lại gần hơn và xoa bụng Thảo.
– Chưa đâu ạ… bố đến… có việc gì thế ạ… – Thảo xấu hổ, nàng ngồi không được tự nhiên, bộ ngực nàng nâng lên hạ xuống vì nhịp thở.
– Bố tiện đi qua đây, ghé lên thăm con một chút… cũng muốn nói với con một chuyện… chả là… như con biết đấy, việc thụ thai không phải một lần… hai lần là được… ngày rụng trứng của phụ nữ kéo dài vài ngày cơ… nên… theo bố… còn được ngày nào thì ta bơm vào ngày đó… cho chắc chắn… được không con?
Ông Vũ thở mạnh khi nói điều đó, vừa nói ông vừa nhìn xuống cặp đùi trắng mịn thon thả của con dâu, tay ông bắt đầu xoa dần xuống bụng dưới của Thảo.
– Vâng… con biết… nhưng mà…
– Không nhưng gì cả… con biết đấy… nếu không chớp cơ hội thì biết đâu sau này bố bận việc không có thời gian thì chẳng phải thời gian trôi đi lãng phí hay sao con? Lúc này… chúng con cũng không còn trẻ nữa… mà bố mẹ càng ngày càng già… xin con hãy suy nghĩ thấu đáo hơn… – Ông Vũ nhìn Thảo thuyết phục, lần này ông đưa hẳn bàn tay béo múp nhăn nheo của mình thọc xuống đùi Thảo sờ và mân mê đến mu bướm.
– A… bố… làm nhiều thế này bố không sợ ảnh hưởng đến sức khỏe sao… – Thảo giật mình nắm vào tay ông Vũ giữ lại, nàng nhíu mày nói.
– Cảm ơn con đã lo lắng cho bố… nhưng bố phải cố gắng vì tương lai của gia đình, vì người nối dõi con à, nên con đừng lo cho bố… – Vừa nói ông vừa dí sát cái mồm vào tai Thảo, những chòm râu trắng cứng như những que tăm chọc lỉa chĩa vào tai khiến Thảo rụt người lại.
– Còn anh Minh… bố… không thấy có lỗi sao? – Thảo nắm chặt tay, nàng đang hỏi những câu hỏi nhằm chống lại một cách yếu ớt.
– Về phần thằng Minh thì con nghĩ thử xem, ngay từ đầu… bố và con đã thỏa thuận kết hợp để hoàn thành nghĩa vụ chứ… không hề có tình cảm trai gái ở đây… Con hiểu chứ? Thảo! – Ông Vũ nói cũng không phải không đúng nhưng mọi lời lẽ ông nói ra chỉ nhằm một mục đích duy nhất đó chính là được làm chuyện đó với con dâu mình… ông đã quá mê muội Thảo rồi…
– Hmm… nếu vậy… con giúp bố… sau đó mới đưa… vào trong được không ạ? – Thảo nhíu mày nói khi tay ông Vũ vẫn đang sờ bím mình bên ngoài chiếc quần đùi.
– Con à… con cũng biết việc cả nam cả nữ cùng lên đỉnh thì tỷ lệ đậu thai càng cao mà… đúng không… với lại… bố muốn… muốn làm con sướng… bố biết… con đã chịu thiệt thòi nhiều… – Vừa nói ông vũ vừa ôm chầm lấy Thảo đưa bàn tay còn lại lên bóp ngực nàng.
– A… bố… bố từ từ thôi… – Thảo bị nằm ngửa ra ghế sofa, cơ thể nàng bắt đầu phản ứng lại, mặc dù không muốn nhưng đầu ti nàng lại nhanh chóng cứng lên.
– Bố… bố không chịu được nữa rồi… con đẹp quá…
Vừa nói ông Vũ vừa vội vàng luống cuống hôn cổ Thảo, hai bàn tay béo múp, nhăn nheo đầy đồi mồi của ông bắt đầu sờ mó cơ thể trắng mịn không chút vết của con dâu mình, ông sờ xuống bướm rồi sờ sang đùi, sau đó vòng tay qua bóp bộ mông to của Thảo, ông dí hạ bộ của mình vào người Thảo… Bên trên ông dùng lưỡi liếm khắp cổ và liếm xuống ngực Thảo bên ngoài chiếc áo phông… Nhìn ông Vũ như kiểu chưa bao giờ được sờ vào phụ nữ vậy, ông vội vàng chẳng khác một con sói đang đói và ăn ngấu nghiến con mồi của mình.
– Mấy giờ hờ hờ… thằng Minh về con? Hờ hờ… – Ông Vũ ngẩng đầu lên thở hổn hển hỏi Thảo.
– Dạ… bình thường buổi trưa… anh ấy không về… nếu về thì tầm… 11h30 ạ… – giọng Thảo bắt đầu run run và lạc đi rồi.
– Vẫn còn nhiều thời gian lắm… hờ hờ… – Nói xong ông Vũ cúi xuống tiếp tục mút đầu ti Thảo qua lớp áo.
– Vú con… to quá… sao nó lại to vậy… – Ông Vũ vừa mút vừa nói.
– Con… con cũng không biết… – Thảo lắc đầu nói… nàng không hiểu sao cứ trả lời mấy câu hỏi ngớ ngẩn của bố chồng, cơ thể nàng lúc này bắt đầu nóng dần lên, nước nhờn bên trong âm đạo chảy ra ngoài.
– Hờ hờ… đẹp quá… thơm quá… con xinh lắm… Thảo ơi… – Vừa khẩu dâm ông Vũ vừa mút liếm xuống phần bụng và xuống dần mu bướm Thảo, hai bàn tay ông lại đưa lên bóp ngực nàng. Ông Vũ thèm khát Thảo lắm rồi, như kiểu ông muốn dùng mọi giác quan của mình để thưởng thức vậy.
Ông Vũ trèo lên hẳn sofa và lật Thảo nằm úp xuống, chả mấy khi được thoải mái thế này, ông cúi người xuống hôn và liếm phần đùi mịn màng thơm mát của Thảo… Lúc sau ông Vũ ngẩng đầu lên nhìn bộ mông to cong tớn của con dâu, thiết nghĩ trước đây chỉ được nhìn và thèm khát nó… ông đâu nghĩ có một ngày như ngày hôm nay… ông điên cuồng úp mặt mình xuống mông Thảo, xoay xoay cái mặt, hít hà liếm và mút chiếc quần của Thảo đang mặc, đây là ước mơ từ lâu của ông Vũ mà đến bây giờ ông mới thực hiện được. Ông run run thọc hai cánh tay mình vào eo Thảo và nhấc người nàng lên, Thảo thấy vậy cũng chống tay cong mông lên cho bố chồng… Đến thời điểm này Thảo cũng đang không hiểu vì sao mình lại nghe lời bố chồng đến vậy. Bỗng Thảo cảm thấy xấu hổ và dường như bừng tỉnh…
– Bố! Từ đã… – Thảo ngồi dậy, đẩy người ông Vũ ra.
– Sao vậy con? Hờ hờ… – ông Vũ nhăn mặt há hốc mồm nói.
– Bố từ từ thôi… anh Minh còn lâu mới về… với lại…
– Với lại sao con?
– Với lại… đừng làm ở đây được không ạ…
Thảo liếc mắt ra chỗ khác. Mặt nàng đỏ ửng. Vừa rồi Thảo đã nghĩ, từ khi quyết định thụ tinh với bố chồng đến nay, nàng và ông Vũ đã gặp biết bao nhiêu chuyện, và bố chồng nàng cũng đã rất cố gắng, nỗ lực để mang tinh trùng đi thụ biết bao nhiêu lần… và nàng biết ông ấy cũng rất thèm khát cơ thể nàng… nhưng chưa lần nào ông ấy được thoải mái… trọn vẹn… vì vậy… Thảo đỏ ửng mặt, đôi môi đỏ nàng mím lại, ánh mắt trùng xuống nhìn vào dương vật ông Vũ đang nhô lên trong chiếc quần.
– Được! Được chứ! Bố quên mất! Nhỡ đâu có đứa nào nhòm ống nhòm qua đây thì chết… khà khà!
Nói xong ông Vũ đứng dậy, Thảo cùng bố chồng đi vào trong phòng mà trước là phòng ở của ông Phú. Vừa đi ông Vũ vừa đứng sau ôm Thảo, ông dạng hai chân ra đi như con ếch, một tay ông sờ bướm Thảo một tay ông đưa lên sờ ngực, còn mặt ông úp vào lưng con bé và hít hà hương thơm của cơ thể cực phẩm này.
– Bố… từ từ thôi… bố làm thế con khó di chuyển lắm… – Thảo cau mày lê lết đi vào phòng, nàng không ngờ bố chồng mình lại mê mẩn cơ thể mình đến vậy. Thảo không hề biết rằng không phải ai cũng có cơ thể đẹp như nàng, nên thế không phải mỗi bố chồng nàng mê mà tất cả đàn ông trên thế giới đều mê những đường cong mỹ miều xinh đẹp tuyệt đối này…
Phải rất khó để Thảo lê lết vào trong phòng, nàng quay người lại, nàng chủ động đẩy bố chồng ngồi xuống giường khi ông đang cố gắng liếm lưng và sờ bướm nàng… Ông Vũ ngồi bịch xuống giường ngỡ ngàng, bởi vì việc Thảo chủ động như thế này là cực kỳ hiếm… ông Vũ ngồi đần người ra ở thành giường, hai tay ông chống dưới giường nhìn Thảo. Ông không biết Thảo sẽ làm gì bây giờ…
– Hmm… – Thảo thở dài, hai lông mày nàng nhíu lại… Ông Vũ trợn tròn hai mắt khi thấy Thảo chủ động cởi chiếc quần đùi xuống gót chân và ném lên giường, lúc này nàng chỉ mặc mỗi chiếc quần lót trắng tinh nhỏ nhắn, ôm đúng một hình tam giác ở giữa, hai bên là hai chiếc đùi trắng phau không tì vết.
Ông Vũ trợn to con mắt nhìn Thảo, ông không thể ngờ được nó lại chủ động thế này, ông ngơ ngác mất một lúc rồi nhanh nhảu cởi chiếc quần mình đang mặc ra… con cu khủng dài 20cm bật ra trước mặt Thảo khiến Thảo đỏ ửng mặt, miệng nàng hé ra thở.
– Con… thổi cho bố nhé… – Ông Vũ nói và đưa tay vuốt phần đùi mịn màng trước mặt mình.
– … Vâng… bố nằm xuống đi… – Thảo im lặng một lúc rồi nhắm mắt lại nói, cơ thể của nàng lúc này hưng phấn lắm rồi, mặc dù hôm qua đã được lên đỉnh nhưng sáng nay nàng lại tiếp tục dâng trào khoái cảm, có lẽ do đây là ngày rụng trứng nên cũng có chút hưng phấn nhiều hơn ngày thường.
– Hay con ngồi xuống, thổi cho bố một chút thôi… – Ông Vũ ưỡn người ra, con chim của ông càng ưỡn dài ra phía trước trông phát ghê vì độ to dài của nó.
– Hmm… – Thảo không nói gì, nàng lấy chiếc gối sau lưng ông Vũ và đặt xuống đất, sau đó nàng từ từ quỳ xuống, nắm vào dương vật của ông Vũ và chầm chậm đưa miệng vào…
– Tính toong!!! – Bỗng tiếng chuông vang lên khiến Thảo và ông Vũ giật mình.
Thảo đứng dậy vội vàng vơ chiếc quần của mình mặc vào và đi ra cửa, “chả lẽ anh Minh lại về giờ này, nhưng không vì anh Minh có khóa mà… không… khóa cũng không vào được vì mình đã chốt xích rồi…” – Thảo vừa đi ra cửa vừa suy nghĩ không biết ai đang đứng ngoài cửa nữa, Thảo sợ hãi nhìn qua ô tròn trên cửa…
– Trời ạ… – Thảo thở phào nhẹ nhõm, hai bàn tay nàng đập vào ngực khi đứng bên ngoài là bác Phú đang mặc đồng phục bảo vệ.
– Cháu chào bác… – Thảo hé cửa ra nhưng vẫn để xích khóa bên trong.
– Thảo à! Bác lên đưa cho cháu cái kính, trước cháu để quên khà khà! – Ông Phú cười tươi đưa cho Thảo chiếc kính qua khe cửa.
– Cháu cảm ơn bác ạ! Cháu quên khuấy đi mất hihi… – Thảo cười ngượng cầm lấy chiếc kính.
– Mà… bác thấy bác Vũ lên đây… bác lâu rồi không gặp định lên chào bác Vũ một câu khà khà!! – Ông Phú gãi đầu gãi tai cười.
– Bố cháu ấy ạ… cháu… cháu ở nhà một mình bác ạ, bố Vũ không ở đây… – Thảo giật mình khi nghe ông Phú nói vậy, nàng lắp bắp trả lời ông Phú.
– Vậy à… tiếc nhỉ, vậy để lát bác gọi điện cho bác Vũ… Mà… chắc cháu đang bận… thôi bác xuống luôn đây! Khà khà! – Ông Phú chào Thảo và quay người rời đi, vừa đi ông vừa thắc mắc… bình thường Thảo sẽ mời ông vào nhà, nhưng hôm nay cửa thậm chí còn không mở ra… tại sao lại như vậy… mình đã làm sai điều gì…
Ông Phú đi được một đoạn liền đứng lại ngẫm nghĩ… rõ ràng lúc nãy thấy ông Vũ xuống từ taxi đi qua cửa hầm, lúc đó mình đang trực tại phòng camera bảo vệ, trên camera ông Vũ rõ ràng đi vào trong nhà của cái Thảo và thằng Minh… không thể nhầm được. Với lại… lúc nãy sao mặt con bé Thảo lại đỏ như vậy, giống lúc đó… giống lắm… Ông Phú bắt đầu có những sự nghi ngờ về quan hệ của Thảo và ông Vũ, vì ông khăng khăng khẳng định chắc chắn rằng ông Vũ đã đi vào nhà Minh Thảo.
Nhưng với tính tình hiền lành, ông Phú không dám nghĩ xấu về Thảo, nhưng thực sự ông rất tò mò muốn biết chuyện gì đang xảy ra. Ông Phú nhấn thang máy lên sân thượng, sau đó chạy ra và nhìn xuống… “không được cao thế này, làm gì có đường xuống…” Trong đầu ông đã nảy ra ý định xem trộm… nhưng phải bỏ cuộc vì trên này quá cao, không thể bắt chước mấy siêu anh hùng trong phim được…
Ông Phú ngồi bệt xuống sân thượng suy nghĩ, chả lẽ Thảo, nữ thần của ông lại có quan hệ loạn luân với bố chồng sao… sao có thể như thế được… tại sao lại như thế? Tại sao… nếu không phải tại sao phải dấu diếm chuyện ông Vũ vào đó… tại sao chứ… Ông Phú đấu tranh tư tưởng… Càng suy nghĩ ông Phú càng tò mò, càng muốn biết… Thực ra đây là tính sở hữu của thằng đàn ông sau khi nghĩ cô ấy đã thuộc về mình… một sự ích kỷ bản năng có sẵn trong máu của mỗi người đàn ông Việt…
Ông Phú ôm đầu, có chút máu ghen nổi lên, và ngay sau đó ông nghĩ đến một thứ có thể giúp ông kiểm tra… đó là những chiếc khóa cơ. Ở đây, mỗi căn chung cư đều điều khiển bằng khóa từ, và có hai bộ khóa cơ do ban quản lý giữ một bộ và một bộ phòng bảo vệ giữ để đề phòng khách hàng quên khóa từ hoặc những lúc trục trặc các vấn đề khác cần phải giải quyết nhanh chóng.
Ông Phú hồi hộp, tim đập thình thịch lén lút đi xuống phòng bảo vệ lấy chìa khóa cơ căn chung cư của Thảo. Cũng may thời gian này ông đã được thăng chức nên phòng camera này ông cũng được quản lý, nên không ai biết ông đã lấy khóa cơ mang ra ngoài.
… Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →