Phần 67
Mọi việc có thể xảy đến Thảo đã nghĩ hết trong đầu… Nhưng hiện tại không còn cách nào khác… và nàng tự nhủ rằng mình sẽ cố gắng cân đối mọi thứ… nàng đỏ mặt kéo túi ngủ xuống… một tay nàng ôm ngực… nàng xấu hổ quay lại nhìn thêm một lần nữa, mọi người vẫn đang ngủ, dường như họ cũng khá mệt vì săn lợn cả buổi rồi. Năm người trần truồng trong hang động, khung cảnh lúc này không khác gì thời tiền xử là mấy…
– Rẹt!!!
Nàng từ từ kéo khóa túi ngủ xuống, tâm trạng lưỡng lự khó xử, những cơn gió lạnh vẫn thổi ù ù vào trong hang. Nàng cảm thấy thật khó chịu vì chân nàng lấm lem hết rồi, chưa bao giờ nàng để chân tay bẩn như thế này đi ngủ cả, toàn bùn đất… Nhưng đặc điểm của con người là thích nghi rất tốt với mọi hoàn cảnh xảy đến nên nàng cũng phải chấp nhận đống bùn đất đó mà chui vào ngủ với bác Phú… đáng nhẽ ra bác Phú phải là người nhường túi ngủ cho Thảo nhưng vì bản tính thương người, biết quan tâm và chia sẻ với ân nhân của mình, đó cũng là đức tính bố mẹ nàng uốn nắn từ khi còn nhỏ… ông bà đâu biết mình đã vô tình tạo ra một điểm yếu cho con gái mình.
– Thảo vào đây nằm cho ấm cháu!
Ông Phú thấy khóa kéo xuống, lồng ngực ông đập mạnh hồi hộp và sung sướng… còn Thảo rất xấu hổ khi đây là lần đầu tiên nàng với bác Phú trần truồng nằm với nhau thế này… Thực sự sẽ không có chuyện gì xảy ra chứ… Vừa mở khóa ra nàng đã mập mờ thấy dương vật bác Phú đang vươn ra dài ngoằng rồi. Cùng lúc đó, ánh lửa cuối cùng cũng tắt lịm khi một cơn gió tiếp tục thổi vào hang.
– Lửa tắt rồi cháu vào đây nằm không lạnh lắm… – Ông Phú sướng rơn người, ông nằm gọn lại để Thảo dễ dàng chui vào hơn.
– Hmm…
Thảo thở dài và bước chân vào trong, nàng từ từ ngồi xuống, chưa gì đã cảm thấy chân mình chạm vào dương vật đang cứng của bác Phú rồi… Sau đó nàng từ từ nằm xuống, chiếc túi ngủ này khá rộng rãi vì nó là size lớn nhất đủ thoải mái một người cao to như Minh nằm. Có thể quay người thoải mái như giường ở nhà. Nhưng nếu là hai người như bác Phú và Thảo thì lại hơi chật chội, nhưng cũng may ông Phú nhỏ bé nếu là ông Vũ thì sẽ không thể ních vừa.
– Hmm… ưm… chật… quá…
Thảo nằm xuống, nàng quay người dịch qua dịch lại cuối cùng cũng nằm thoải mái được một chút. Chim ông Phú càng lúc càng cửng to chọc vào đùi Thảo. Thảo dùng tay mình đưa xuống gạt ra, nàng cầm vào cái dương vật nóng hổi to dài của bác Phú khiến tim nàng đập mạnh.
– Không sao đâu cháu, nằm như thế này mới ấm…
Ông Phú nở mũi hít hà hương thơm của Thảo tỏa ra. Người ông sướng run lên, chim cò cửng lên cửng xuống đập liên tục vào phần đùi mịn màng của Thảo… ông không bao giờ nghĩ chuyến đi này lại có thể được nằm trần truồng ôm Thảo như vậy… Tim ông sắp rụng rời vì nó đập quá nhanh rồi, lỗ mũi ông nở to ra thở… cả cơ thể của ông đang áp lại với cơ thể mịn màng của Thảo.
– Bác Phú… Bác không được làm gì cháu đâu đó!
Thảo nóng cả mặt, nàng không ngại mà rào trước hành động của bác Phú… Vì nàng biết kiểu gì bác ấy chả đòi làm chuyện nọ chuyện kia. Thú thực mà nói khi Thảo nói ra điều đó có nghĩa khoảng cách giữa nàng và bác Phú đã gần hơn xưa rất nhiều rồi… Chẳng qua Minh hay ông Vũ đều không biết điều này mà thôi… Người vợ, người con dâu yêu thương của họ đã và đang có quan hệ hơn mức bình thường với một ông bảo vệ già mới quen một thời gian không ngắn nhưng cũng không quá lâu… Điều gì đã khiến ông ta đưa đẩy được một cực phẩm như Thảo…
– Ừ Ừ! Bác chỉ ngủ thôi, nằm với cháu thế này ấm quá… – ông Phú rúc rúc vào người Thảo và đặt tay lên bụng nàng.
– Bác làm gì đó? – Thảo giật mình tóm chặt tay ông Phú.
– Bác… bác không biết để tay ở đâu… Thảo thở dài rồi thả tay bác Phú ra, hai người dường như dính lại với nhau rồi, muốn quay người đổi tư thế cũng đã khó.
Cả hai người nằm im một lúc lâu, chỉ mỗi con cu của bác Phú là cử động, thậm chí đầu chim đang rỉ ra nước nhờn vì nằm như thế này quá đỗi kích thích đối với một ông lão như ông Phú… Thảo càng lúc càng thở mạnh, nàng càng xấu hổ cơ thể nàng càng phản ứng lại… bộ ngực to phập phồng nhịp nhàng lên xuống… Ngoài trời vẫn đang mưa rất to, cũng may nàng và bác Phú được đưa đến đây chứ nếu không cả hai người sẽ chết rét dưới trời mưa mất…
– Thảo ơi… – Một lúc sau ông Phú nói thầm vào tai Thảo.
– Hmm – Thảo nằm im, nhưng không hiểu sao nàng cảm nhận được bên dưới âm đạo mình lại đang rỉ nước ra nữa. Nếu để bác Phú biết thì xấu hổ chết mất.
– Bác… khó ngủ quá… – Ông Phú run run cái mông nói, ông hất nhè nhẹ cho dương vật mình chà qua chà lại phần đùi của Thảo.
– Sao lại thế ạ? – Thảo bắt đầu cảm thấy bác Phú sẽ đòi hỏi, cái thứ đó cứng như đá vậy… bác Phú già rồi mà sao Thảo cảm giác còn cứng hơn của chồng mình, nó cứ cọ qua cọ lại đùi nàng, điều này làm Thảo cảm giác hưng phấn lên dần…
– Cái của bác nó cứ cứng lên… bác không ngủ được… – Ông Phú nói và cố tình cắn nhẹ vào tai Thảo khiến nàng rùng mình một cái… nhưng nàng lại không rụt cổ như phản ứng bình thường nữa mà để im.
– Hmm…
Thảo thở dài, nàng biết ngay bác ấy sẽ đòi hỏi. Thảo chợt nghĩ đến khoảng thời gian ngày xưa khi mới gặp bác Phú, bác ấy hiền lành nói chuyện dễ nghe và rất là điềm đạm, biết thời gian qua đã quá nhiều điều xảy ra có lẽ bác ấy giống như một đứa trẻ đang đòi hỏi mẹ mình vậy, càng chiều thì càng hư… Nhưng thực sự điều này cũng không phải không có lý… để có một giấc ngủ ngon giữ sức khỏe thì chính bản thân nàng cũng cần phải thỏa mãn… hmm… bỗng Thảo đỏ mặt và tự cảm thấy xấu hổ khi nghĩ những điều như vậy… Trước đây nàng chỉ giúp bác Phú ma sát bên ngoài mà đã cảm thấy hưng phấn lắm rồi, nghĩ đến cái dương vật cong dài của bác ấy đang ngoe nguẩy bên dưới đùi mình lại càng làm Thảo rỉ ra nhiều nước nhờn hơn… Cộng thêm ngoài trời càng lúc mưa càng to, xung quanh thì tối đen như mực… trong Thảo nội tâm đang giày vò, nàng phải tự mình đấu tranh tư tưởng với cái cảm giác này…
– Thảo! – Ông Phú vừa nói vừa hẩy hẩy cái đít mình, sau đó ông xoa xoa bàn tay mình xuống dần bụng Thảo, những ngón tay ông chạm vào chùm lông mượt mà của nàng mà không chút xấu hổ.
– Ưm… – Thảo rên nhẹ và tóm vào tay bác Phú. Thảo cảm thấy bác ấy bỗng nhiên chủ động hơn ngày thường… tại sao vậy… bác Phú hiền lành hàng ngày đâu??? Một lý do nàng đồng ý nằm với bác Phú cũng chỉ vì nghĩ bác ấy sẽ chẳng dám làm gì mình…
– Thôi mà… cháu cho bác sờ một tí, rồi bác chỉ ma sát bên ngoài thôi… bác bắn ra nhanh thôi…
Ông Phú tiếp tục nói thầm vào tai Thảo… Ngoài trời tiếng mưa vẫn rào rào không ngớt, càng về đêm nhiệt độ càng giảm sâu… Ông Phú lúc này có vẻ như đã can đảm hơn rất nhiều khi mà bản năng của con đực trỗi dậy… Ông quên mất vị trí xã hội của mình với Thảo đang ở tầng nào, ông luôn là người tự ti về những khoảng cách như vậy… nhưng ngày hôm nay được nằm như thế này với Thảo khiến ông không thể nào mà chịu được nữa, ông đã quên mất những điều đó từ khi Thảo bước vào đây rồi…
– Không… bác sờ trên này đi…
Thảo tự cầm vào tay bác Phú và đặt lên bộ ngực to của mình trước sự ngỡ ngàng của ông ta… ông cũng không thể ngờ hôm nay con bé lại chủ động cho mình sờ ngực… trong mơ ông cũng đâu dám mơ điều này… lỗ mũi ông Phú nở to… ông tóm chặt và bóp như chưa bao giờ được bóp vậy, ông ngấu nghiến xoa hết bên này đến bên nọ, mồm ông há ra thở phì phò vào tai Thảo.
– Ưm… nhẹ thôi bác…
Thảo nhăn lông mày lại nói. Nàng không thể để bác ấy chạm xuống bên dưới được, vì lúc này nó đã ướt lắm rồi, chẳng khác bảo với bác ấy rằng mình cũng đang hưng phấn sao… đây chỉ là tình thế bắt buộc, bất đắc dĩ nàng đành phải chiều hư bác ấy thêm lần nữa… nhưng… lát nữa bác ấy không chịu được mà bắn ra chẳng phải sẽ rất nhiều tinh trùng sao, lần nào chả vậy cơ chứ… Thảo càng nghĩ càng thấy lo lắng, ở đây thì lấy đâu ra đồ để lau chùi… còn chưa kể ẩm ướt như vậy thà chui ra ngoài còn hơn… Thảo nhíu lông mày suy nghĩ.
– Hờ hờ hờ… – Ông Phú thở phì phò vào tai Thảo, thi thoảng còn gặm nhẹ vào tai nàng và hít mùi thơm từ cơ thể siêu phẩm này, bên dưới bàn tay ông tha hồ nhào nặn bộ ngực to tròn của Thảo.
– Tròn quá… thơm quá… mềm quá… – Ông Phú vừa bóp vừa khẩu dâm, chim ông bên dưới vẫn chọc ngang chọc dọc đùi Thảo, làm nước nhờn ở đầu khấc rỉ ra dính khắp nơi trên bộ đùi trắng mịn… thật là bẩn thỉu. Thảo cau mày khi nàng cảm nhận được điều đó… và không thích những lời nói dâm dục của bác Phú về cơ thể mình… nhưng chẳng biết phải làm sao nữa…
– Bác… bác không được đi kể chuyện này ra cho ai, hay nói về hình dạng ngực của cháu cho bất kể ai… – Lời Thảo nói như quân lệnh khiến ông Phú dừng lại có chút hơi sợ, nhưng ông là người giữ bí mật rất tốt nên cũng không lo, ông chỉ giật mình vì Thảo nói giọng nghiêm túc quá.
– Bác hứa! Nếu bác hé răng nửa lời… bác sẽ nhảy lầu tự tử! – Vừa nói ông Phú vừa tiếp tục bóp mơn trớn hai bên ngực của Thảo, bàn tay ông dù có dang to hết cỡ cũng không bóp vừa một bên, ông liền dùng các ngón tay mình nghịch ngợm đầu ti Thảo làm nàng rùng mình hưng phấn, lúc này chắc chắn hai má Thảo đã đỏ hây hây rồi.
– Ưm… – Thảo rên nhẹ, người nàng giật một cái vì buồn, nàng đang bị những ngón tay vụng về nhưng cũng rất có cảm giác của bác Phú nghịch ngợm đầu ti mình… đó là một trong những nơi nhạy cảm nhất của cơ thể nàng.
Ông Phú mở mắt ra nhìn Thảo trong đêm tối, mồm ông há hốc, ông biết mình đã làm đúng khi nghe Thảo rên, ông liền đưa cái mồm thiếu răng của mình đến ngậm vào tai Thảo và mút.
– Ưm… a… a… a…
Thảo rên những tiếng rên nhẹ nhàng càng lúc càng đê mê, ông Phú sướng lắm, ông gẩy hết đầu ti bên này đến đầu ti bên kia, tay ông tha hồ trượt trên hai “ngọn núi” mịn màng của cháu Thảo, thi thoảng còn đụng phải đầu ti cứng cứng càng làm ông thấy sướng điên người. Cả ông Phú và Thảo đều biết hành động của cả hai đều rất bí mật vì trời cực kỳ tối và bên ngoài tiếng mưa to đã át hết mọi âm thanh trong hang. Vì vậy cả hai người đang cảm thấy cực kỳ thoải mái và hưng phấn, đây cũng là một trải nghiệm cực kỳ thú vị đối với Thảo…
– Ưm… ưm… ưm… ưm… chụt chụt chụt…
Tiếng rên và tiếng ông Phú mút tai Thảo vang lên. Cơ thể Thảo đã bị kích thích mạnh, người nàng run lên, âm đạo rỉ khá nhiều nước nhờn ra ngoài. Bỗng Thảo làm một hành động khiến ông Phú sướng đến chết không quên, nàng đưa tay xuống chủ động nắm vào dương vật bác Phú và sóc. Bàn tay Thảo vuốt từ dưới gốc lên đầu khấc rồi lại vuốt xuống, nàng như muốn đo chiều dài và độ cong của nó vậy.
– Hờ hờ hờ…
Ông Phú run hết cả đít, rùng mình vì sướng, Chim ông cửng căng phồng nổi cả gân trong bàn tay mịn màng của Thảo. Ông như mất đi lý trí vì sự sung sướng bất ngờ đó, ông cũng không ở im, ông hơi lùi người xuống đưa mặt úp vào ngực Thảo và mút chùn chụt đầu ti nàng.
– A!!! A… a… a… a… a… ưm…
Thảo bất ngờ bị bác Phú mút ti khiến người nàng giật lên vài cái, nàng ôm miệng rên rỉ trong sung sướng, đôi mắt thì nhắm tịt, lông mày nhíu lại hưởng thụ… Thảo cảm thấy bác Phú như muốn đáp trả lại sự chủ động vừa rồi của mình, mặc dù nàng chưa đồng ý nhưng lúc này nàng không cưỡng lại được nữa rồi, sướng quá…
– Chụt chụt chụt chụt chụt!
Ông Phú bú mút điên cuồng, ông vừa bú vừa dùng ngón tay gẩy đầu ti Thảo. Bị kích thích nhiều chỗ cơ thể Thảo uốn éo không ngừng.
– Hờ hờ hờ… Thảo ơi…
Năm phút sau, ông Phú nhả cái miệng bẩn thỉu của mình ra khỏi đầu ti ửng đỏ cương cứng của Thảo.
– Dã… hơ hơ hơ… – Thảo thở dốc nói.
– Cháu… cong mông… sang đây được không… – Vừa nói ông Phú vừa tóm vào eo Thảo kéo lại.
– Bác… sao… sao lại làm vậy ạ… – Cả Thảo và ông Phú đang chìm trong hoan lạc nên có những câu hỏi thật ngây ngô… Một lúc sau Thảo mới tỉnh ra được một chút, lúc này nàng mới nhận ra ý đồ của bác Phú.
– Không được… bác cháu mình… không thể làm chuyện đó được đâu… hơ… hơ… – Thảo vừa thở vừa nói, nhưng ông Phú vẫn cố kéo eo Thảo lại để cho nàng quay mông về phía mình.
– Đừng bác… chúng ta chỉ nên như thế này thôi… – Thảo gồng người cưỡng lại.
– Như thế này sao… như thế này có khác gì chứ… bác… bác khổ sở lắm… cháu có biết không… Sao lần nào cháu cũng chỉ cho bác làm thế này… bác chỉ đút vào một lần thôi… có mất gì đâu? – Ông Phú giận quá mất khôn nói ba lăng nhăng.
– Sao bác lại nói thế? – Thảo nói giọng nghiêm túc.
– Bác! Bác xin lỗi… bác không có ý gì… nhưng bác… không biết bao nhiêu năm rồi không được thử chuyện đó… nay như thế này rồi… cháu cho bác xin một ân huệ được không? Bác cầu xin cháu… – Ông Phú vừa nói vừa ôm Thảo… và rúc đầu vào nàng.
– Hmmm… cháu hiểu… nhưng… xin bác hãy kiềm chế lại… thực sự… cháu…
Thảo lưỡng lự, nàng thực sự khó xử. Thực ra trong thâm tâm nàng cũng đang rất tò mò về kích thước và hình dạng của bác Phú nó có sướng như lời cái Linh nói không và không biết nó có sướng như của bố chồng nàng không, nàng thực sự muốn thỏa mãn những ham muốn tò mò này của mình… nhưng… vẫn còn một số rào cản khiến nàng không thực sự dám để bác làm tình với mình…
– Nhưng! Tại sao…
Ông Phú đang định nói điều gì đó thì bỗng dừng lại nghiến răng… ông đành nuốt xuống lời nói suýt chút nữa thì thốt ra, ông nghĩ mình không nên lôi chuyện nhìn thấy Thảo và bố chồng làm tình ra để uy hiếp nàng, nếu làm như vậy, chẳng phải con người ông trở nên biến chất xấu xa sao, còn chưa kể ông sẽ phụ ân tình và tình cảm của Thảo… có lẽ ông Phú không phải là kẻ sẽ lợi dụng những điểm yếu của Thảo để đạt được mục đích của mình, hoặc có lẽ ông đã có tình cảm rất sâu đậm với nàng rồi.
– Tại sao… những lúc như thế này… chẳng phải bác cháu mình cũng là… làm chuyện đó… bác chỉ cần đút vào một lần thôi được không… bác xin cháu… Thảo… từ giờ đến lúc chết… chỉ có cháu mới giúp bác được ước nguyện này thôi…
Ông Phú nói giọng chua chát đáng thương và ôm trầm Thảo như một đứa trẻ… cánh tay đè lên ti nàng… điều này cũng khiến Thảo cảm thấy thương bác Phú… khoảng thời gian vừa qua, nàng đã chứng kiến không biết bao nhiêu lần bác Phú khổ sở vì chuyện tế nhị này rồi, thực sự bác ấy đáng thương hơn đáng trách, đây cũng là nhu cầu không thể thiếu của con người mà… nàng rất thông cảm điều đó bởi vì chính nàng cũng là người bị chồng bỏ rơi nên rất thấu hiểu cảm giác khó chịu này…
Sau một lúc im lặng ông Phú vẫn ôm chặt Thảo không chịu rời… Nàng thiết nghĩ bản thân mình có quá cứng nhắc không khi quan hệ của nàng và bác Phú đã đi khá xa rồi, bác ấy nói cũng đúng, chuyện trước kia cũng chẳng khác gì quan hệ… thực ra mà nói nàng cũng quý bác Phú, dành cả tình thương và sự lo lắng cho bác ấy chẳng khác gì người thân trong nhà… Việc cho bác ấy làm một lần sẽ không sao chứ… Thảo lưỡng lự một hồi… Nàng tự đấu tranh tư tưởng, nhưng sự đấu tranh ấy bị dập tắt bởi sự tò mò về kích thước và hình dạng kỳ lạ của dương vật bác Phú… mặt Thảo nóng lên nhanh chóng…
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →