Thụ tinh - Tác giả Fafamini

Phần 98

Chương 98/98
Phần 98

Thảo lễ phép chào ông Giới và quay người ra về, vừa mở cửa Thảo gặp một cô gái đang đi tới, trông cô ấy thật xinh với gương mặt rạng rỡ chẳng kém gì Thảo, có một vài nét giống nàng từ đầu tóc cho đến phong cách ăn mặc và cả chiều cao… chả lẽ đây là con dâu của bác Giới sao… cô ấy là Ngọc…

Hai nữ thần đi tới gần nhau… chắc hẳn cô gái kia cũng rất ngạc nhiên khi gặp một người xinh như Thảo, cô ấy cũng nhìn Thảo với một ánh mắt thân thiện, đôi môi đỏ mỉm cười…

– Em chào chị ạ! – Bỗng cô gái kia cúi đầu chào Thảo với vẻ mặt hết sức tự tin… Thảo hơi ngơ ngác nhưng rồi cũng cúi đầu chào lại và hai người mỉm cười đi lướt qua nhau… trông chiều cao của Thảo vẫn nhỉnh hơn cô gái này một chút.
– Ngọc đấy hả con! Vào đây con… Ông Giới đứng trong phòng toàn kính giơ tay ra hiệu về phía Thảo như muốn nói đây là con dâu của bác ấy… Thảo mỉm cười từ xa và vẫy tay cúi chào hai người… nàng liếc nhìn Ngọc và bố chồng thân thiết nghĩ chẳng bù cho bố chồng nàng… trông cô gái đó thật xinh đẹp, không biết cô ấy là người ở đâu, cô ấy cũng cao như mình, cơ thể cũng đẹp nữa… Thực sự hôm nay Thảo đã gặp một “đối thủ” xứng tầm với mình. Bảo sao bác Giới nói nàng giống con dâu bác ấy…

Một tháng sau… Thảo run run cầm chiếc que thử thai trên tay, đôi mắt nàng ướt nhòa khi thấy que thử thai hiện lên hai vạch… Thảo ngồi thu mình trong góc tường nhà vệ sinh và khóc… nàng khóc không phải vì đau buồn mà quá lâu rồi… quá lâu rồi… con mới đến với mẹ… tại sao giờ này con mới đến… Thảo vì quá vui mừng mà đã khóc rất nhiều… Trước đó nàng có đầy đủ mọi dấu hiệu như ốm nghén rồi hơn một tháng không có kinh cũng khiến Thảo nghi ngờ, nhưng mọi dấu hiệu đều được Thảo dấu kín, kể cả ngày hôm nay… Bởi vì chuyện thụ tinh ống nghiệm đã dừng lại rất lâu… Chắc chắn hôm ở nhà bố Vũ đã thụ thai thành công…

Hơi lo lắng một chút, vì nàng không thể để anh Minh biết được… nhưng sau đó người đầu tiên Thảo báo tin vui đó chính là Linh, và cũng vì chuyện này Thảo và Linh lại hàn gắn mối quan hệ như xưa… Linh đã bày kế cho Thảo giả và cầm mẫu tinh trùng của chồng bay sang Singapore để thụ tinh ống nghiệm bằng một phương pháp hoàn toàn mới, phương pháp tiến bộ nhất của y học hiện đại. Tất cả cũng để dàn xếp câu chuyện thụ thai… chính vì vậy Thảo đã được sang Sing chơi với Linh suốt một tháng trời… Thời gian này Thảo cũng đã học rất nhiều kỹ năng để chuẩn bị làm mẹ, rồi những kỹ năng tự chăm sóc bản thân sau sinh…

Trong thời gian bên Sing Thảo tiếp tục nhận được một tin vui đó là bác Phú đã tỉnh, nhưng vẫn còn rất yếu, bác Mai có kể người đầu tiên bác Phú gọi tên đó chính là Thảo. Và bác Phú tiếp tục tiến đến giai đoạn hồi phục các chức năng của cơ thể, phải nói một người ngoài 70 tuổi sống được đã là một kỳ tích, chắc hẳn trong suốt thời gian hôn mê bác Phủ đã phải chiến đấu rất nhiều, có lẽ nguồn động lực duy nhất của bác Phủ đó chính là Thảo.

Về phía ông Vũ, sau khi lén lút làm tình với Thảo ở nhà riêng của mình, ông đã thành công thụ thai cho Thảo mà ông vẫn chưa biết… Ông hiện tại đang theo học một lớp cao cấp bên Thụy sĩ. Đúng như lời ông Vũ nói lần này ông đi khá lâu, cũng cỡ một đến hai năm. Một công đôi việc, thời gian này ông Vũ cũng đang muốn tránh mặt để dàn xếp ổn thỏa chuyện ông Phú… cũng rất may vì ông Phủ chưa chết nên mọi việc cũng hóa đơn giản hơn nhiều. Đây cũng là một điều rất may mắn đối với ông Vũ.

Còn về phần Minh, anh vẫn chưa biết vợ mình có thai, anh chỉ biết Thảo đã sang Singapore với ống nghiệm đựng tinh trùng của mình, anh rất yên tâm khi vợ sang bên đó với Linh nên ở nhà Minh cũng chuyên tâm cho công việc mới của mình tại ngân hàng, và thỉnh thoảng cũng có lên thăm bác Phú, chủ yếu để trả tiền viện phí…

Sau một tháng, Thảo quay về từ Singapore với một tin vui khiến cả nhà vỡ òa trong cảm xúc lẫn lộn, cả bà Hiền, Minh và bố mẹ đẻ của Thảo, tất cả mọi người vui sướng nhảy cẫng lên trong căn nhà của Minh Thảo… Những giọt nước mắt vui sướng xuất hiện trên gương mặt của mọi người ở đó… Đây là một tin vui cực kỳ lớn với cả gia đình, sau khi biết tin ông Vũ cũng rất muốn bay về nhưng lịch công tác dày đặc, ông chỉ biết chúc con dâu mình qua màn hình điện thoại, một vẻ mặt khó tả của ông Vũ, có lẽ ông vừa vui vừa hạnh phúc khi đoán được đó là đứa con của mình.

Sau ngày hôm đó, Minh đã thuê một giúp việc, một đầu bếp, một bác sĩ tâm lý luôn bên cạnh Thảo… và tất cả đều là nữ, anh muốn vợ mình ở trong một môi trường thoải mái nhất, không phải động tay vào thứ gì hay lo lắng điều gì để ảnh hưởng đến thai nhi.

Ba tháng sau… khi bụng Thảo bắt đầu to dần, nhưng tuyệt nhiên gương mặt nàng vẫn không hề thay đổi, vẫn xinh xắn đáng yêu như thường, chân tay vẫn thon nhỏ, ngực có to hơn chút nhưng không đáng kể vì bình thường ngực nàng to sẵn rồi… điều Thảo lo lắng nhất là đầu ti nàng nhưng trông chúng vẫn rất hồng hào chứ không giống như những mẹ bầu khác.

Ngày hôm nay… Thảo đến thăm bác Phú như thường lệ, bác Phủ lúc này đã tháo bột và nhẹ nhàng đi lại dưới sự chăm sóc tận tình của bác Mai. Và cũng trong thời gian này gia đình Thảo Minh đã nhận được thêm một tin cực vui nữa đó là Thảo đang mang thai một bé gái… Cả hai gia đình vỡ òa vì vui mừng, tất cả đều đang mong một đứa cháu gái chứ không phải cháu trai như những gia đình khác, có lẽ vì tư tưởng hiện đại nên gia đình nhà Minh Thảo cũng không đặt nặng vấn đề người nối dõi phải là con trai. Ông Vũ cũng vậy, đối với ông cháu nào cũng được, chỉ cần có dòng máu của ông thì cả gia sản này đều thuộc về đứa cháu này.

Sau khi có bầu, Thảo thấy tâm sinh lý của cơ thể mình thay đổi rõ rệt, nàng không còn nghĩ hay mơ tưởng đến chuyện tình dục nữa, không một chút hưng phấn nào… có lẽ vì nàng thường xuyên nghĩ đến đứa bé trong bụng và một phần cũng vì vị bác sĩ tâm lý luôn theo sát Thảo “tẩm bổ” cho nàng những tư duy, suy nghĩ tích cực nhất. Minh cũng vậy, từ lúc biết vợ có bầu, anh luôn đi đúng giờ về đúng giờ không lệch một ngày nào, anh từ chối mọi cuộc chơi với bạn bè để nhanh chóng về với vợ sau những giờ làm mệt mỏi, thời gian này có lẽ là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của Minh Thảo. Một hạnh phúc gia đình đúng nghĩa.

Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →