Phần 10
– Xách đồ vào hộ mẹ đi Vũ.
– Dạ!
Tiếng Kiều và Vũ dưới nhà làm Lan giật bắn người, cô vội vã rút tay khỏi bướm, và tắt máy tính rồi chạy vội vã vào phòng vệ sinh đóng cửa lại…
Cởi quần lót ra, cô thấy đáy quần đã ướt nhẹp như đêm hôm trước, đám lông hai bên khe âm đạo của cô cũng bê bết, ngồi lên bồn cầu, cảm giác lâng lâng đê mê còn âm ỉ trong người khiến nước nhờn vẫn cứ rỉ ra trong âm đạo… cầm cái vòi xịt của bồn cầu lên, Lan xịt vào bướm mình để rửa bớt nước nhờn… những tia nước bắn ra dữ dội, ào ạt dồn vào trong khe bướm làm nàng càng thêm khoan khoái, đưa tay vạch khe bướm ra, Lan áp vòi xịt vào gần hơn, trong đầu cô, hình ảnh cơ thể trần truồng của Vũ lại hiện lên, và cái buồi căng cứng chỉa lên trời của Vũ, cô nhớ lại đêm qua, chính cái buồi ấy đã kê vào mông cô và nẩy liên tục làm cả hai chị em cùng rên rỉ, rồi bàn tay Vũ đè cô xuống…
– A… a… ớ…
Người Lan như muốn tan chảy trong khoái cảm, cơ thể nàng lại giật lên, dữ dội, và nước nhờn lại tứa ra…
Bước ra khỏi phòng tắm với cảm giác như một kẻ tội phạm đang lẩn tránh vì vừa gây ra một tội ác xấu xa, nàng chậm rãi bước lại gần cầu thang và nhìn xuống, tiếng Kiều và Vũ phát ra từ trong nhà bếp.
– Thôi… con lên nghỉ đi, để mẹ làm cho, không lại đứt tay nữa.
– Không sao đâu mà, đưa con gọt cho, rồi mẹ cắt sao cắt.
– Ừhm, vậy cẩn thận nha, dao gọt cũng bén lắm đấy.
Vẫn là những lời lẽ nhẹ nhàng tình cảm mà hai người dành cho nhau, quay về phòng, Lan nằm xuống thở dài thất vọng, nàng không hiểu tại sao Vũ lại có thẻ chấp nhận một người mẹ xấu xa như vậy… nàng biết chuyện nàng tát Vũ hôm qua, rồi sáng nay lại vào đọc lén nhật kí của Vũ, rồi còn vô lễ với mẹ, tất cả đã làm cho hai chị em bắt đầu xa cách dần, và nàng biết điều này có lợi cho Kiều… càng nghĩ nàng càng sợ hãi, đứa em mà nàng yêu thương nhất h đã đang bị cướp đi, giờ nàng hối hận biết chừng nào khi đã đánh Vũ nặng như vậy, lỗi là hoàn toàn do nàng, đáng lẽ ra ngay từ đầu nàng phải né tránh khi Vũ chạm ngực nàng, hôn nàng, nhưng rốt cuộc thì nàng lại đồng tình và để Vũ hiểu nhầm là nàng đồng ý… gục đầu xuống gối nàng khóc nức nở… nàng ước giờ Vũ sẽ lên đây và nàng được ôm Vũ vào lòng, được cảm nhận cơ thể Vũ… nhưng nàng biết tất cả đã quá muộn…
Một bàn tay chạm vào vai nàng.
– Chị… hai… – Tiếng Vũ vang lên, quay mặt lại, đúng là Vũ.
– Vũ…
– Sao… nằm khóc vậy…
Ngồi dậy, Vũ đang đứng bên cạnh, ánh mắt nhìn nàng sợ sệt.
– Không… không có gì… cho chị… xin lỗi chuyện hồi sáng… được không?
– Không sao… em cũng xin lỗi chị chuyện hôm qua… em…
Đứng dậy kéo Vũ ngồi xuống giường, nắm tay em nàng nói:
– Không sao đâu… lỗi do chị…
– Không… do em…
– Do chị…
Gục đầu vào ngực Vũ nàng mừng rỡ khi em mình đã quay lại mà không hề giận gì nàng… hai chị em lại nằm xuống bên cạnh nhau…
Xoa tay lên mặt Vũ, nàng hỏi:
– Em còn đau không…
– Không… hết rồi.
– Chị… xin…
– Thôi đừng…
Đưa tay lên mặt Lan, Vũ kéo mặt chị lại gần mình, rồi hôn lên má nàng, Lan cũng vội vã áp mặt lại gần em, nàng lại cảm thấy vui sướng vì hai chị em lại được bên nhau, hơi thở ấm áp của Vũ lại phả lên mặt nàng, hai đôi môi lại kề gần nhau hơn… nhìn vào mắt Vũ, Lan biết cậu đang muốn gì lúc này, và nàng cũng vậy, không ai nói thêm lời nào nữa, hai đôi môi khẽ chạm vào nhau rồi quấn lấy nhau cuồng nhiệt, lưỡi nàng lại luồn vào trong miệng Vũ để tìm lưỡi em, xiết chặt lấy nhau, hai chị em cứ thay nhau đè người kia xuống để tận hưởng những cái hôn cháy bỏng nhất, giờ thì không có gì làm Lan và Vũ rời được nhau ra nữa…
– Đừng Vũ… – Lan giữ chặt tay Vũ khi cậu định kéo áo nàng ra khỏi đầu.
– Sao… vậy?
– Giờ… không được… có má dưới nhà mà…
– Không sao đâu… để em khóa cửa lại nha…
– Chị sợ lắm… mình… hôn… thôi được không… mình là chị em mà, đâu thể làm mấy chuyện kia được…
– Nhưng mà… em… yêu chị lắm Lan ơi…
– Chị… biết… nhưng mà…
– Nhưng sao…
Nhìn vẻ mặt lưỡng lự của chị, Vũ biết Lan đang phải lưỡng lự phân vân rất nhiều, cậu vội vã đè Lan xuống và hôn lên cổ, lên tai chị… tay chàng đặt lên đùi Lan và vuốt ve cặp đùi mịn màng của chị.
– Đừng Vũ… giờ không được đâu… để tối đã…
Lan đẩy em ra… biết chị đã đồng ý, Vũ mừng rỡ.
– Tối nhé… hứa rồi đấy… cấm nuốt lời đấy!
Đánh Vũ tới tấp, Lan gắt lên:
– Cái đồ… quỷ nhỏ dâm tà… mới nhỏ mà đã…
Vừa định đè chị xuống hôn cho thỏa thích thì Vũ đã nghe thấy tiếng mẹ gọi:
– Vũ ơi… gọi chị xuống ăn cơm con.
– Đi… mẹ gọi kìa!
Vũ nắm tay Lan kéo dậy nhưng nàng tỏ ra khá lầm lì.
– Thôi… tui không ăn đâu!
– Sao vậy, còn giận mẹ à, thôi mà bỏ qua đi, em thấy chị nói với mẹ vậy là quá nặng lời rồi đấy!
– Phải, là do tui, tui có lỗi với mấy người được chưa! – Nàng gắt lên với Vũ.
Biết chị còn tự ái vì cái tát, cậu dịu giọng xuống khuyên nhủ.
– Thôi mà… nhà có 3 mẹ con, lâu lâu mới gặp mặt nhau 1 lần, chuyện gì cho qua được thì cho qua đi, ít hôm nữa chị đi rồi, còn ai ăn cơm với em nữa.
– Ừhm, tui đi cho mấy người ở nhà vui vẻ với nhau, mẹ con thắm thiết.
– Thôi đừng có trẻ con nữa, đứng dậy đi mà…
Trước sự nài nỉ của Vũ, Lan đành theo em xuống nhà ăn cơm…
… Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →