Loạn luân mẹ và con

Phần 11

Chương 11/53
Phần 11

– Làm gì mà lâu quá vậy, con kêu khản cả cổ luôn nè. – Hùng nhăn nhó.

– À… Tại má đang nấu dở tay, đợi chút xíu mà làm gì nhăn nhó dữ.

Nàng giả vờ đánh rơi chìa khóa để kéo dài thời gian cho Quân có thời gian chuẩn bị.

Vừa bước vào nhà Hùng đã thấy Quân ngồi trên bàn ăn nhâm nhi chén canh mà lúc nãy Hồng vừa múc.

– Ủa, anh Quân, tới hồi nào vậy! – Hùng mừng rỡ.

– À… cũng mới tới, mới đi đâu về mà quần áo lấm lem hết thế.

– Đi đá banh với mấy thằng bạn, thôi ông anh ngồi chơi em lên thay đồ chút.

– Ờ, nhanh nhé, anh chờ chú đói bụng quá.

– Hehe, thì ăn trước đi, gì mà khách sáo.

Hùng vội vã chạy lên phòng thay đồ chợt cậu ngớ người ra vì một ý nghĩ: ” Rõ ràng nhà có 2 người, mà mình kêu khản cả cổ không ai ra, mẹ thì nấu bếp, còn ông Quân thì làm gì? ” Câu trả lời cho câu hỏi ấy làm sao mà cậu có thể ngờ được, tắm rửa xong bước xuống nhà, cậu thấy Quân đang phụ mẹ cậu dọn thức ăn, và cậu thấy hài lòng vì gia đình cậu giờ có thêm một người thân thiết như anh em, nhưng có ai ngờ rằng ít phút trước người anh “thân thiết ” của cậu lại đè mẹ cậu ra địt ngay giữa nhà bếp.

Cả 3 người vừa ngồi vào bàn, nhìn quanh không thấy chị Ngọc và Chiến đâu, Hùng hỏi Hồng:

– Ủa. Chị Ngọc với ông ba chưa về hả mẹ?

– Chưa! Chị con mới xách xe đi đâu rồi, hay con gọi điện hỏi thử xem.

– Dạ.

Bước vào phòng khách, hùng bấm số chị, tiếng nhạc chờ vang lên, nhìn vào phía bàn ăn, cậu thấy mẹ cậu đang nhìn cậu bằng ánh mắt lấm la lấm lét, còn Quân thì nở nụ cười tươi… nhưng cậu đâu biết rằng bên dưới bàn ăn, sau lớp khăn trải bàn, tay Quân đang đặt lên đùi mẹ cậu và vừa vuốt ve vừa xoa dần lên phía trên.

– Alo. Chị Ngọc hả?

– Ừhm, Hùng hả, có gì không?

– Chị đi đâu gần về chưa, cả nhà đang chờ cơm nè.

– Trời, đừng đợi, cứ ăn trước đi, chút chị về ăn sau.

Vừa định nhắc chị là có Quân đến chơi nhưng vì Hùng chưa biết Ngọc đã hết giận Quân hay chưa nên chàng cũng không dám nói gì.

– À… vậy hả, vậy thôi nhé!

Quay trở lại bàn ăn, tự dưng cậu thấy mặt mẹ mình nhăn nhăn nhó nhó tỏ vẻ khó chịu, cậu cứ nghĩ rằng do mẹ đang bực chị, nhưng thực ra, nàng đang cố gỡ bàn tay dâm dục của Quân ra khỏi đùi mình, vì có con ở bên cạnh nên nàng chỉ dám trừng trợn Quân, nhưng điều đó hình như lại càng làm gã khoái chí, giằng co qua lại một lúc, hắn chợt bỏ tay ra khỏi đùi nàng rồi đứng dậy, kéo ghế sát vào bàn ăn, cầm đũa lên, một tay hắn giả vờ gắp thức ăn vào chén rồi nhìn Hùng cười cười nói nói, tay còn lại hắn đâm ngay xuống dưới mông Hồng làm nàng giật nảy người lên.

– Ủa… gì vậy mẹ?

– À… không… không có gì.

Ép mông xuống ghế, nàng đè chặt tay gã không cho gã móc sâu thêm vào trong nữa, biết không thể làm gì hơn gã rút tay lại nhưng vẫn không buông tha nàng, với người tới giả vờ gắp thức ăn và tay gã móc ngay vào trong quần lót của Hồng, đầu ngón tay thô cứng của gã đâm vào da thịt làm nàng đau nhói, vừa định đứng lên để thoát khỏi Quân thì bỗng nàng phát hiện ra ngón tay hắn đang móc vào cả hai lỗ quần lót nàng, nhìn hắn đầy tức giận, nàng đưa chân dẫm lên chân hắn một cái thật mạnh, rồi dùng gót chân đè lên đầu ngón chân Quân, nhưng hắn không những không buông ra mà còn đưa một ngón tay móc vào trong khe âm đạo nàng.

– Ớ…

Hắn làm nàng phải rên lên vì đau.

Hai tay nàng run rẩy cầm đũa không vững nữa, phần vì sợ Hùng phát hiện, phần vì ngón tay hắn cứ đưa đang luồn sâu dần dần vào trong âm đạo của nàng làm nàng lại bắt đầu cảm thấy hưng phấn.

– Hùng… ơi… con… lại tủ lạnh… rót cho mẹ… cốc nước đi. – Nàng nhìn con.

– Hả… nước hả, nước lọc hay nước cam?

– Gì cũng được…

– Anh quân uống nước không em rót cho.

– À… không.

Hùng vừa đứng dậy, Hồng đã bỏ vội đưa tay ra cấu vào người Quân rồi chụp bàn tay gã kéo ra khỏi người mình, nàng gằn giọng xuống nói với gã…

– Bây giờ có thôi đi không… đừng để tôi phải tức lên đấy, đủ rồi đấy, không phải muốn làm gì làm đâu!

Biết Hồng đã nổi giận thật sự, Quân cũng không dám làm liều nữa, hắn thì thầm:

– Cô thay quần lót hồi nào mà nhanh vậy, cái quần lót lúc nãy của cô… trong túi cháu nè… để chút cháu đưa lại cho Hùng nhé… hehe…

– Mày…

Nàng giận tím cả mặt mày, định đứng lên tát cho gã một cái nhưng thấy Hùng quay lại nàng đành ngồi im.

– Nhìn cô hấp dẫn quá Hồng ơi, giúp cháu sướng thêm lần nữa đi, rồi cháu giữ kín chuyện này không nói cho Hùng biết đâu mà lo… ok?

Chưa kịp hiểu ra hắn nói gì thì Hùng đã đem nước đến cho nàng.

– Nước nè mẹ, hai người nói gì mà thầm thì vậy?

– À… không có… không có… cảm ơn con nhen. Thôi con với anh ăn tiếp đi, mẹ đi lên phòng chút, ăn xong cứ để đấy chút mẹ dọn cho nhé.

– Ủa… sao mới ăn có chút mà.

– À… mẹ no rồi.

Nhưng kế hoạch đào tẩu của nàng không thành công, vừa định đứng dậy thì tay quân đã lại móc vào quần lót của nàng.

Mặt nàng sượng trân ra, không còn cách nào khác, nàng đành ngồi xuống, giả vờ uống nước, Quân cũng bỏ đũa xuống giả vờ nhìn nàng và nói:

– Sao giờ bác Chiến chưa về hả cô…

– À… Bác Chiến… hả… bác Chiến đi làm… tối mới về… á…

Nàng há hốc nhìn hắn, thì ra là Quân vừa nói vừa cầm tay nàng đặt vào lên cái buồi đang cương cứng của gã, nàng cũng không hiểu gã móc buồi ra khỏi quần từ khi nào, giữ chặt tay nàng lại, hắn nhìn nàng nháy mắt, giờ thì nàng đã hiểu ra hắn muốn gì, nhìn sang Hùng, cậu vẫn ngồi ăn cắm cúi không biết chuyện gì đang diễn ra dưới gầm bàn, Hồng biết cứ giằng co qua lại với Quân kiểu này thế nào cũng vỡ lở ra trước mặt Hùng, dù sao thì lồn nàng hắn cũng đã đút buồi vào rồi, quần lót nàng thì hắn lại đang giữ, thôi thì cố chịu đựng thêm chút nữa cho xong chuyện rồi từ nay nàng sẽ cấm cả hai con giao du với loại người bệnh hoạn như Quân nữa, giữ cái buồi nóng hổi của Quân trong tay, Hồng nhìn Hùng cười gượng gạo:

– Hùng ơi… má nhờ con chuyện này chút nữa được không?

– Gì vậy má, đang ăn cơm mà!

– Thôi mà… giúp má chút đi má thương.

– Mà chuyện gì?

– Con ra đầu ngõ nhà mình, mua dùm má cái card điện thoại nha, viettel ấy, giờ má có chuyện gấp lắm.

– Trời, thì lấy điện thoại con gọi đi, có gì mà gấp.

– Điện thoại má bị khóa hai chiều rồi, con đi chút đi, có chuyện quan trọng lắm mà.

– Trời… đang ăn cơm mà… mệt ghê…

– Thôi mà… đi má thương…

Bỏ chén cơm xuống, Hùng làu bàu đứng dậy, tự dưng trong đầu cậu lại xuất hiện những câu hỏi nghi ngờ về những hành động cử chỉ lạ lùng của mẹ và Quân, phải chăng giữa hai người này đang có bí mật gì mà cậu không biết chăng, bước ra cửa, cậu định nép vào trong góc sân để theo dõi xem có chuyện gì trong đó, nhưng bất chợt cậu thấy Hồng chạy ra, cậu vội đứng lên đi tiếp:

– Hùng ơi… có tiền chưa con?

– Có rồi!

Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →