Loạn luân mẹ và con

Phần 23

Chương 23/53
Phần 23

“Lặng im nghe con tim với yêu thương nồng say như chơi vơi, nếu như đây là mơ xin cho tôi dừng thêm phút giây này, niềm vui khi bên nhau có bao nhiêu buồn đau sẽ qua nhanh…”

Bản nhạc chờ quen thuộc vẫn vang lên mỗi khi Ngọc gọi điện cho Vũ nhưng mãi vẫn không thấy bắt máy, gọi về số máy bàn của Vũ… cũng im lìm, “quái lạ, đã khuya rồi không biết nhà Vũ còn đi đâu hết mà không ai bắt máy ta”, nàng không biết rằng chỉ sáng mai thôi, khi bình minh xua tan bầu trời đêm che phủ thành phố này, thì đó cũng là lúc một biến cố đầy nghiệt ngã sẽ xảy đến trong gia đình Vũ, một biến cố đã bắt nguồn âm ỉ từ trong ngồi nhà này từ rất lâu như một quả bom nổ chậm…

Dập máy, Ngọc ngán ngẩm bước vào trong nhà, sực nhớ lại buổi tối vừa trải qua cùng ba mẹ, tự nhiên cô lại thấy vui vì không ngờ gia đình mình trở lại hoà thuận nhanh đến như vậy, chính Ngọc là người có công lớn nhất khi thuyết phục mẹ “tạm” tha thứ cho bố và theo Chiến và Ngọc đến tham dự bữa tiệc tân niên của bà hiệu trưởng trường Ngọc đang học, vì Chiến chính là hội trưởng hội phụ huynh của ngôi trường đó.

Bước từng bước lên bậc thang, cô nghe thấy có tiếng xả nước từ vòi sen trong nhà tắm và tiếng huýt sáo líu lo của ông Chiến, hình như ba đang rất vui – Ngọc nghĩ vậy, Ngọc biết hình như Chiến đang cố thay đổi để lấy lòng Hồng, bằng chứng là đêm nay trong bàn tiệc dù bao nhiêu người mời nâng ly cạn chén nhưng Chiến chỉ uống nhấp môi vài cái rồi thôi, thỉnh thoảng lại quay sang nhìn Hồng để thăm dò thái độ làm Ngọc suýt phì cười mấy lần khi chứng kiến thái độ “sợ sệt” của ba mình…

Vừa định về phòng thì nàng sực nhớ cả tối nay không thấy thằng em mình đâu, chắc nó đang giận cả nhà vì không chờ nó về và nằm lì trong phòng để làm mình làm mẩy, bước vội đảo qua phòng của Hùng, nàng định sẽ mở tung cửa ập vào trong để chọc quê nó, nghĩ vậy nàng rón rén từng bước lại gần cửa phòng…

Cửa phòng không khóa và không khó để Ngọc nhận ra tiếng thì thầm nói chuyện phát ra từ trong phòng chính là của mẹ nàng và Hùng…

– Thêm chút nữa đi, cái nữa thôi… – đúng là cái giọng nũng nịu của Hùng với mẹ…

– Thôi… hư quá đi, giờ má mệt rồi, để mai đi – giọng Hồng khẽ đáp…

– Làm gì… mà mệt, đi ăn mà cũng mệt…

– Thiệt mà… mà nay hư lắm nha…

– Một lần nữa…

“Thằng khỉ, lớn to đầu mà còn vòi mẹ bắt đấm lưng gãi lưng cho đây mà để vào chọc cho nó quê độ chơi, hihi”

Đây không phải là lần đầu Ngọc bắt gặp mẹ và em mình dấm dúi với nhau trong phòng, nàng cũng biết thừa trong nhà này mẹ với thằng Hùng em nàng vốn “hợp rơ” với nhau, dù cho từ nhỏ đến giờ nàng chứng kiến không ít lần thằng Hùng bị Hồng cho đánh đòn thừa sống thiếu chết vì nghịch ngợm hay lười học nhưng rốt cuộc thì đã lên đến cấp 3 rồi mà Hùng vẫn không thể dứt khỏi mẹ, và có thể Hồng cũng không muốn vậy, nhất cử nhất động của Hùng đều được Hồng theo dõi kỹ càng, rõ ràng Hùng luôn đặt ở Hùng một tình yêu thương mãnh liệt và sự kỳ vọng lớn lao, nhưng Ngọc có ngờ đâu rằng, trong chiếc chăn ấm áp kia, hai mẹ con Hồng và Hùng đang quấn lấy nhau say đắm trong những nụ hôn cuồng nhiệt.

Hồng chính là người đang phải “hứng chịu” cơn bực bội tích tụ trong người của Hùng từ đầu hôm đến giờ, không chỉ tấn công dữ dội vào đôi môi mềm mại của mẹ, đôi tay của chàng cũng không muốn buông tha cho cơ thể Hồng chút nào nữa, Hồng không biết rằng thứ nước hoa xạ hương lôi cuốn mà nàng ướp lên cổ lên ngực mình có sức kích thích ngọn lửa ham muốn trong người con trai mình một cách thật mãnh liệt. Vừa làm mẹ mình mê muội bằng những nụ hôn ướt át, những cái quấn lưỡi nhiệt tình Hùng vừa đưa tay từ từ tuột một bên vai áo của mẹ xuống, khi lớp vải lụa mỏng manh tuột ra khỏi người nàng cũng là lúc bờ vai trắng nõn nà của Hồng bị đôi môi của Hùng xâm chiếm, vén mái tóc mẹ sang một bên, cái lưỡi chàng khẽ khàng quét lên vùng da thịt đẫm hương thơm trên cổ Hồng, dùng cố hết sức có thể để chống cự cuộc xâm chiếm mạnh bạo của con trai lên cơ thể mình, một tay nàng cố sức đẩy ngực con ra không cho đè lên ngực mình, còn một tay lại kéo ngược lưng áo Hùng lên rồi bấu thật chặt vào lưng con mình…

– Đừng… thôi… đừng có tuột ra nữa…

– Cho con… hun thêm chút nữa đi…

– Hun… thì hun chứ sao… cứ tuột xuống vậy hả…

– Thì… tụt ra mới hun… được chứ…

Hai mẹ con với hơi thở hổn hển cứ đấu tranh với nhau từng chút một, nàng biết Hùng chỉ vờ vịt liếm láp khắp cổ khắp vai nàng, thật ra cái nơi mà Hùng khao khát nhất lại chính là cặp vú núng nính của nàng, vì đã có lần Hùng mè nheo đòi được sờ vú, nàng nhớ lần đó từ chối, lại còn mắng Hùng làm Hùng ngượng và né tránh nàng mấy ngày trời, quả đúng như nàng nghĩ, sau khi cố làm cho áo ngực của nàng trễ xuống, Hùng vội vã ôm nàng lại thật chặt và đôi môi chàng nhanh chóng phủ lấy vùng nhũ hoa lộ ra đầy khao khát…

– Ahhh… con… thằng khỉ… làm gì mẹ thế hả… đã nói trước là không được rồi mà…

– Thôi… lỡ rồi. Ưm. Cho con hun đi… ưm…

Vừa nói vừa ngậm khiến cho nước miếng từ miệng Hùng ứa ra làm ướt cả một mảng áo ngực của Hồng, phản đối là vậy thực ra Hồng thấy thật chẳng có gì là sai trái khi để cho Hùng được chiếm hữu bộ ngực của nàng, vì nó vốn thuộc về Hùng, chính bầu ngực này đã được Hùng ôm ấp từ lúc chàng mới sinh ra đến tận lúc Hùng học tiểu học, cũng là cặp vú này đã tạo nên bao nhiêu kỷ niệm đẹp của hai mẹ con, và giờ đây nhờ nó mà hai mẹ con lại càng lúc càng thắm thiết hơn… nhìn điệu bộ say sưa của Hùng, Hồng lại thấy thương con vô cùng, đưa tay ra sau lưng, nàng kéo tuột dây kéo của chiếc váy xuống và mở bung khuy áo ngực của mình ra…

– Thằng khỉ… nhẹ thôi… đau mẹ đấy biết không? – Vừa nói Hồng vừa kéo tuột áo ngực mình rồi quăng sang một bên.

– Trời… mẹ… thiệt hay đùa vậy… cho con thiệt hả…

Hùng không còn tin vào mắt mình nữa, chính lúc này, tự tay Hồng phơi bày cặp tuyết lê tròn trịa của mình trước mặt Hùng.

– Nhìn cái mặt… đù thấy sợ luôn… lần này thôi đấy nhé…

Hùng ngây người ra trước hai bầu vú trần trụi của mẹ, trong bóng tối lờ mờ, chàng có thể nhận ra từng đường cong tròn trịa của cơ thể mẹ mình ẩn hiện đằng sau bộ váy áo hở cổ khiêu khích, tay Hùng run rẩy đưa lên định tuột hẳn cái áo ra khỏi người mẹ nhưng Hồng vội ngăn con lại.

– Đừng, chịu khó để vậy đi, ai mà vào sao mẹ mặc lại kịp…

Trong mắt Hùng giờ đây, Hồng vừa là một người mẹ, một vị thần tình ái gợi cảm, và dù nàng có bắt Hùng làm gì thì chàng cũng chịu, miễn là chàng được ôm trọn hai bầu vú kia và hôn hít cho thật đã.

– Nhanh đi… còn ngây ra đó nữa… – Hồng vừa nhìn ra cửa với ánh mặt để phòng bên ngoài vừa dục con.

Không để mẹ nói hết câu, nhỏm người dậy, Hùng vội vã úp mặt vào giữa khe ngực nàng, cái cảm giác tận hưởng trọn vẹn hai bầu ngực của mẹ làm chàng sướng đến phát điên, ôm siết lấy Hồng, cái lưỡi chàng lại liếm như điên như dại vào ngực mẹ mình, cái vị ngọt ngào của cặp vú ngày xưa vẫn còn nguyên vẹn, vừa bú vừa liếm vừa nút, chàng làm Hồng phát hoảng vì những tiếng động “chùn chụt” phát ra mỗi khi Hùng nút mạnh núm vú của mẹ, vừa đáng sợ lại vừa đáng yêu.

– Thằng khỉ… nước miếng tùm lum hết… agg… nhẹ thôi, đau mẹ đấy nhé…

Tay Hồng đập lên lưng con lia lịa, càng lúc người nàng lại càng rạo rực đến kỳ lạ, nhìn cái bộ dạng to lớn của Hùng phủ lên người nàng, Hồng lại liên tưởng đến một người đàn ông đang khát tình chứ không phải là một đứa con ngây ngô nữa. Quả nhiên nàng đã đoán không sai… điều Hùng thật sự mong muốn… chính là thỏa mãn những nhu cầu xác thịt đang càng lúc càng bùng lên trong người Hùng, và đương nhiên càng nhiều càng tốt, dù đang ngậm núm vú cương cứng của mẹ mình trong miệng nhưng tay Hùng vẫn không quên mò mẫm sờ soạng khắp người mẹ. Tuy Hồng đã nhượng bộ cho Hùng bầu ngực của mình nhưng nàng vẫn đủ tỉnh táo để phát hiện ra những hành động càng lúc càng “đen tối” của con trai mình, tay nàng liên tục đưa xuống dưới đùi để gạt tay Hùng ra khỏi người nàng mỗi lần Hùng bấu vào phần dưới cơ thể nàng.

– Thôi… đừng mò lung tung nữa… thôi! Còn lì nữa là mẹ đi đấy…

Nhưng Hùng vốn là đứa lì lợm…

– Thôi mà… cái tay… cái tay… bỏ ra – lần này liều lĩnh hơn, Hùng bóp một cái thật mạnh vào mông làm nàng giật thót người.

– Á!

Dùng hết sức, nàng đẩy một cái thật mạnh làm Hùng gần như té ngửa ra khỏi giường…

– Bắt quả tang nghen! Thằng Hùng kia! – Từ bên ngoài, Ngọc ập vào bất ngờ.

– Ơ!

Hồng và Hùng cùng thốt lên ngỡ ngàng, chụp ngay lấy cái mền, Hồng che chắn phần cơ thể đang phô bày ra của mình, giọng đầy bối rối hỏi Ngọc…

– Cái… cái gì vậy Ngọc, bắt quả tang gì…

Bên cạnh nàng, Hùng bàng hoàng vì hành động “thú tính” của mình đã bị bắt quả tang từ ngay lần đầu bộc phát, trong bóng đêm, Hùng sợ hãi nhìn về phía Ngọc đang đứng và cố mường tượng ra gương mặt đầy phẫn nộ của chị khi chứng kiến cảnh tượng này.

– Hihi, thằng quỷ, lớn to đầu mà còn đòi má sờ vú hả!

– Ơ! – Lại một lần nữa, cả Hùng và Hồng cùng thốt lên…

– À… ờ… đâu, em đang đấm lưng cho mẹ mà… ai sờ gì đâu!

Bên dưới tấm chăn, Hồng cũng vội vã kéo áo váy lên và thanh minh cho Hùng.

– À… em nó đấm lưng cho mẹ mà… có gì đâu con, mà sao chưa ngủ hả… – nàng vội lãng sang chuyện khác.

– Hehe, chưa, tưởng nó lớn to đầu mà còn hư chứ, ê, nhóc, lại đấm lưng cho chị coi!

– Ngon quá há, còn lâu nhé! – Hùng đáp.

– Cái thằng khỉ! Nhớ đấy!

– Thôi, đừng có cãi nữa, lại đây má đấm cho.

Kéo Ngọc lại giường, nàng lăn qua phía Hùng để chừa chỗ Ngọc nằm bên cạnh, nằm xuống giường, giờ thì Hùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm…

– Tối giờ mày đi đâu mà gọi hoài không được vậy Hùng. – Vừa kéo áo lên cho Hồng xoa lưng, Ngọc vừa nói.

– À… thì đi với mấy thằng bạn thôi.

Hùng không dại gì nói là đi với Vy em gái Quân, chàng biết thừa Ngọc đang căm ghét Quân, mặt khác Hùng sợ làm mẹ giận.

– Đã ăn uống gì chưa hả! – Hồng một lần nữa lập lại câu hỏi ấy, vì nàng biết từ đầu hôm đến giờ vì giận nàng mà nó vẫn chưa ăn gì.

– Chưa… – Hùng thú nhận…

– Trời, nhịn đói từ chiều giờ phải không, mau xuống lấy tiền trong ví mẹ rồi đi ăn đi!

Hồng tỏ ra khá sốt ruột, sự bực tức vì hành động bộc phát của Hùng khi nãy nhanh chóng tan biến, nỗi lo của một người mẹ dành cho con đã khiến nàng tha thứ cho Hùng tất cả.

– Thôi… hết đói rồi!

– Sao mà hết được, để vậy cho hư dạ dày à, xuống ăn nhanh đi không người ta bán hết đồ ăn bây giờ!

– Đùa thôi, nãy con ăn phở rồi!

– Thiệt không?

– Thiệt mà…

Thật ra Hùng đang nói dối, từ tối đến bụng cậu vẫn trống không nhưng vì nãy giờ mải mê với những nụ hôn, cơn đói bỗng dưng không còn nữa, cứ tưởng Ngọc vào sẽ phá đám cơ hội của Hùng với Hồng nhưng đâu ngờ ra lại tạo cơ hội cho cho Hùng được thực hiện hành vi đen tối của mình. Có Ngọc nữa, tự dưng chiếc giường trở nên chật hẹp, khiến cho khoảng cách giữa Hùng và Hồng gần như không còn, trong khi Ngọc đang khoan khoái dưới bàn tay vuốt ve của Hồng, nàng không biết rằng trong màn đêm, Hùng cũng đang luồn tay vào tấm chăn đang phủ lên người Hồng…

Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện Bạn đang đọc truyện ← Chương trướcMục lụcChương sau →